Dịch giả: Tiểu Băng
Biên: nhatchimai0000
Toàn thân Sư Tuyết Mạn toả ra ý lạnh thấu xương, khiến nhiệt độ của khách sạn cũng phải giảm xuống.
Cô nương giận rồi.
Người xung quanh vội vã tản ra, từ lúc Dương Vô Thường vào cửa, bọn họ đã biết chuyện lần này đã hỏng, nhưng không ai dám nghĩ đám người ngoài mới tới này lại dám bạt tai Dương Vô Thường.
Thực điên hết rồi!
Mặt mũi ai nấy trắng bệch, chỉ muốn cách đám người kia xa một chút, Dương Vô Thường mà thịnh nộ thì chả thèm nói đạo lí, bị cuốn vào là chết chắc.
Thực lực Dương Vũ Xương rất tốt, trúng cái bạt tai kia chỉ là vì hắn ta bất cẩn mà thôi. Khác với đám gia hỏa chỉ biết sống phóng túng, tuy hắn ta toàn làm những việc thấp hèn, nhưng chưa bao giờ bỏ bê việc tu luyện, có một bá phụ là đại sư chiến đấu thường chỉ bảo cho nên thực lực của hắn ta rất là cường hãn.
Hắn ta cũng nhào về phía Sư Tuyết Mạn.
Đối với giới Nguyên tu, hai năm qua là quãng thời gian tu luyện gian nan nhất từ trước tới nay, nguyên nhân chính là vì nguyên lực thiếu thốn. Từ khi Hỏa Liệu Nguyên và Hoàng Sa Giác bị mất, vòng tuần hoàn ngũ hành bị đánh vỡ, nồng độ nguyên lực của Ngân Vụ Hải, Thải Vân Hương và Phỉ Thúy Sâm đều bắt đầu giảm xuống.
Hai năm đầu, sự biến đổi hiện ra chưa rõ rệt, vì Ngân Vụ Hải, Thải Vân Hương và Phỉ Thúy Sâm đều đã tích lũy cả ngàn năm, một chút mất mát, chúng vẫn ngoan cường xử lý được.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849494/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.