Dịch giả: Tiểu Băng
Biên: nhatchimai0000
Bình tĩnh...... thật bình tĩnh......
Triệu Bách An không ngừng tự lên dây cót cho bản thân, nhìn đống đầu người đen ngòm mà tim hắn đập thình thịch. May trời thương, trước kia hắn chỉ là một thương nhân bé nhỏ, chưa gặp phải cảnh kinh khủng thế này bao giờ!
Khách sạn Mộc Miên chỉ là một khách sạn nhỏ, lối vào chỉ là một cái hẻm cũng nhỏ, giờ đã bị người ta chen lấn chật ních. Ông chủ khách sạn lúc đầu khó chịu lắm, nhưng tới khi nhìn thấy người tới toàn là các đại quản sự, thì lập tức trở nên vô cùng nhiệt tình, liền tay không rót nước thì cũng dâng trà.
Nhưng chả ai buồn để ý tới lão, mọi người đang ào ạt xô nhau tràn về phía Triệu Bách An.
“Tuyết nhân đúng không? Là tên của nó đó đúng không? Bây giờ có mua liền luôn được không?”
“Giá bao nhiêu? Mua nhiều có giảm giá không?”
“Làm sao để tạo mối làm ăn lâu dài với quý phương được?”
......
Ai cũng lao nhao láo nháo hỏi đủ thứ, vô cùng náo nhiệt.
Đại quản sự của những đại thương hội thì đứng im quan sát, nhìn đám thương gia nho nhỏ nhảy lên nhảy xuống, hí hửng vì tìm ra được người bán món đồ quý kia.
Họ nhìn cả vào Sư Tuyết Mạn, trong lòng ai cũng kinh nghi.
Trong đoàn người, Sư Tuyết Mạn chính là người chói mắt nhất. Vừa xinh đẹp, lại còn mạnh mẽ đi đầu, rõ là dáng vẻ của người một mình gánh vác một phương, chắc chắn có thực lực và bối cảnh rất mạnh. Giáp trụ cô đang mặc càng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849493/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.