Chương trước
Chương sau
Dị Thần giáo chủ Cừu Thiên Nhậm rời thạch ban có đôi mãng xà vương, chậm rãi rảo bước theo tấm thảm đó tiến dần về phía kim thân pháp thể Đại Minh phương trượng. Mặc dù giữ phong thái rất ung dung, tự tại, nhưng bên trong Cừu Thiên Nhậm vẫn ngấm ngầm vận hóa công lực.
Sau mỗi bước chân của Dị Thần giáo chủ Cừu Thiên Nhậm, cục trường tĩnh lăng càng lúc càng trở nên căng thẳng tột cùng. Tất cả mọi người tề tụ ở đây đều biết, Dị Thần giáo đã hai lần toan tiêu hủy tòa Thiếu Lâm tự, để tạo uy danh độc tôn của mình, nhưng cả hai lần đều bị thất bại bởi thần tăng Đại Minh phương trượng.
Trong khi mọi ánh mắt đều chăm chăm quan sát mọi cử động, và từng bước đi của vị Giáo chủ Dị Thần giáo thì Chánh Giới đại sư lại không ngừng niệm Phật hiệu.
Trên chân diện dung của người lộ hẳn những nét lo lắng tột bực. Sự lo lắng đó đã khiến cho vị tân Phương trượng phải xuất hạn mồ hôi.
Thần Hành Tiểu La Hán Tuệ Thông bặm môi lên tiếng thở dài. Lão ngượng hỏi Quân Bình :
- Huynh không hiểu Thiên Căn lẫn Lường Thiên Xích, hay Niên Nguyệt Cửu Khí như Hạ đệ, huynh cũng chẳng thể biết chuyện gì sắp xảy ra nhưng tăng huynh có thể đoán chắc một điều.
Quân Bình ôn nhu hỏi :
- Huynh đoán chắc điều gì?
- Dị Thần giáo chủ Cừu Thiên Nhậm không có ý tốt đến Thiếu Lâm chỉ để cung nghinh pháp thể Đại Minh sư huynh.
- Đã hai lần muốn tiêu hủy Thiếu Lâm, thì mục đích của Dị Thần giáo chủ ai cũng biết. Chính vì y có ý đó nên mới có cuộc cung nghinh pháp thể Đại Minh đại sư.
- Nói như Hạ đệ thì Đại Minh sư huynh đã biết trước sự có mặt của lão ma đầu Dị Thần giáo?
Quân Bình mỉm cười :
- Đêm hôm qua, Quân Bình đã nhìn trời, và biết được dây là khoảnh khắc Tam Sát. Nói đến Tam Sát, đệ khó giải thích hết, nhưng có thể gói gọn trong một câu: Tam Sát là sát trong Tam Hợp Thái Tuế, mỗi năm chiếm ba phương Tuyệt, Thái, Dưỡng. Tuyệt là sát kiếp, Thái là tại sát, Dưỡng là tuế sát. Đại Minh đại sư tĩnh thân nhập định vào thời khắc Tam Sát, nhằm mục đích chuyển luân họa thành phúc. Nếu Dị Thần giáo chủ Cừu Thiên Nhậm thực hiện tham vọng độc bá thiên hạ sẽ vô tình phạm vào Tam Sát, mặc dù lão có sao tướng nhưng phạm vào Tam Sát thì họa cũng rất nghiêm trọng.
Thần Hành Tiểu La Hán thở ra :
- Hạ đệ càng giải thích lão tăng phá giới này càng mù tịt. Nếu như muốn hiểu chắc tăng huynh phải diện bích như Đạt Ma tổ sư năm xưa. Tăng huynh không cần biết Tam Sát hay ngũ sát, nhưng nếu Dị Thần lão ma vọng động làm tổn thương kim thân đại sư huynh Đại Minh thì tăng huynh không khoanh tay đứng nhìn đâu.
- Tiểu La Hán tăng huynh sẽ không bận tâm lắm đâu. Hậu vận sau ngày hôm nay mới là sự bận tâm của huynh đó.
Trong khi Hạ Quân Bình và Thần Hành Tiểu La Hán Tuệ Thông đối đáp với nhau thì Dị Thần giáo chủ Cừu Thiên Nhậm đã tiến đến trước kim thân pháp thể Đại Minh đại sư.
Dị Thần giáo chủ khoanh tay nhìn pháp thể kim thân Đại Minh đại sư. Ánh mắt Cừu Thiên Nhậm toát ra cái nhìn hậm hực. Đôi chân mày co lại với vẻ hằn học. Nhìn kim thân pháp thể Đại Minh phương trượng, Cừu Thiên Nhậm lộ rõ những nét căm phẫn ra ngoài.
Y nhẩm nói :
- Lão tăng già, định số đã sắp xếp theo ý của bổn tọa. Dù cho lão có là thánh tăng, cũng phải đến thời khắc từ bỏ cõi đời này mà thôi. Bổn tọa đã chờ đợi, chờ đợi lâu lắm rồi, và hoàng thiên đã thông hiểu cho ước muốn của ta.
Hai cánh môi Cừu Thiên Nhậm khẽ nhếch lên rồi nói tiếp :
- Sự hiện hữu của lão khiến cho bổn tọa không thể thực hiện được khát vọng của mình, cũng như hiện hữu của kim thân pháp thể của lão trong thời khắc này càng khiến cho bổn tọa cảm thấy mình chưa thể độc tôn trong thiên hạ. Tất cả mọi người đều muốn cung nghinh kim thân của lão tăng già, nhưng với bổn tọa thì không. Ngay lúc này, bổn tọa chỉ muốn tiêu hủy kim thể của lão mà thôi.
Lời vừa dứt, mặt Cừu Thiên Nhậm sa sầm hẳn lại. Trong huyết mạch lão trổi lên cơn sóng giận dữ cuồn cuộn. Hai hàm răng nghiến lại phát ra những âm thanh ken két.
Tất cả sự biến đổi trên mặt Cừu Thiên Nhậm không qua được ánh mắt tin tường của Thần Hành Tiểu La Hán Tuệ Thông. Lão tăng phá giới nhẩm nói :
- Hạ đệ, ta nghĩ lão Giáo chủ Dị Thần giáo sắp hành động càn rỡ.
- Đệ đang mong mỏi gã ra tay. Đây là thời khắc của Đại Minh đại sư đã chuẩn bị trước để tiếp Dị Thần giáo chủ. Đệ tin rằng, Đại Minh đại sư đã có sự chuẩn bị để tiếp lão vị Giáo chủ Dị Thần giáo.
Hạ Quân Bình vừa dứt lời thì Dị Thần giáo chủ Cừu Thiên Nhậm cũng bất ngờ vận hóa công phu tu vi bản thân, đôi song thủ vùn vụt xoay tròn.
Thần Hành Tiểu La Hán biến sắc, toan mở miệng quát, nhưng lời chưa kịp thốt ra khỏi cửa miệng thì hai đạo kình phong mãnh liệt từ đôi phong thủ của lão Dị Thần giáo chủ đã thoát ra thẳng tiến vỗ thẳng tới kim thân pháp thể của Đại Minh Đại sư.
Ầm...
Hành động của Dị Thần giáo chủ Cừu Thiên Nhậm khiến cho quần hào đang có mặt tại trước tiõnh lăng Thiếu Lâm tự đồng loạt thốt lên :
- Ôi...
Chánh Giới đại sư nhắm mắt niệm Phật hiệu :
-A di đà Phật!
Thần Hành Tiểu La Hán thì không thể chịu được nữa, toan lắc vai lướt ra quyết một trận sinh tử với lão ma đầu. Nhưng ý niệm kia của Thần Hành Tiểu La Hán chưa kịp biến thành hành động thì sự biến liền xảy ra sau khi khí chưởng của Cừu Thiên Nhậm chạm đến kim thân pháp thể của Đại Minh đại sư.
Sau tiếng nổ dữ dội, tất cả mọi người những tưởng kim thân pháp thể của Đại Minh đại sư sẽ tan thành cát bụi bởi lực kình quá khốc liệt, nhưng hoàn toàn trái ngược với ý tưởng của mọi người. Mặc dù hứng trọn hai đạo khí kình của Dị Thần giáo chủ Cừu Thiên Nhậm có sức mạnh di sơn đảo hải, nhưng kim thân pháp thể của Đại Minh đại sư chẳng hề có sự sứt mẻ nào, thậm chí ngay cả tăng bào cũng chỉ giũ phần Phật rồi trở lại như cũ.
Kỳ biến lạ lùng thần kỳ đó buộc mọi người phải thốt lên lần nữa :
- Kim thân bất hoại!
Trong khi quần hào còn ngơ ngác trước hiện tượng thần kỳ từ kim thân pháp thể của Đại Minh đại sư thì trong cuộc Cừu Thiên Nhậm càng ngơ ngẩn hơn. Dị Thần giáo chủ chớp thấy hai mi mắt như Đại Minh đại sư thoạt mở ra.
Lão ma đầu giật mình nghĩ :
- Lão tăng già vẫn còn sống.
Ý niệm còn chưa thành sự khẳng định thì song thủ đang chấp lại của Đại Minh đại sư bất thình lình hạ xuống. Từ mười đầu ngón tay bắn ra mười đạo chỉ khí với sắc hào quang cầu vồng.
- Tiên Thiên khí công.
Miệng thì thốt, thân pháp của Dị Thần giáo chủ theo thuật khinh thân Hoài Long Hóa Bộ uốn cong mình toan thoái bộ về sau. Phản ứng bằng một động tác thần kỳ và nhanh ngoài một chớp mắt, nhưng Dị Thần giáo chủ Cừu Thiên Nhậm cũng không thể tránh thoát hoàn toàn được tuyệt kỹ Tiên Thiên khí công của Đại Minh đại sư.
Thân pháp của lão bị đạo Tiên Thiên khí công bổ ngay vào vùng đan điền.
Bình...
Cừu Thiên Nhậm tợ như cánh điều dứt đây bị lốc dữ thổi tung về sau non mười trượng, va lưng xuống sàn đá. Thần diện của lão biến đổi qua sắc màu tái nhợt.
Tình huống của Dị Thần giáo chủ buộc bọn giáo đồ Dị Thần giáo đồng loạt túa ra vây quanh. Cừu Thiên Nhậm bặm môi, cố nén máu huyết đang cuồn cuộn sôi trào trong huyết quản, nhưng cuối cùng cũng đành phải thổ ra một ngụm máu đỏ.
Dị Thần giáo chủ gượng đứng lên. Lão khoát tay ra, mật lệnh được ban ra, ngay lập tức bọn giáo đồ Dị Thần liền rút binh khí hộ vệ Giáo chủ rời khỏi cục trường.
Thần Hành Tiểu La Hán toan băng mình phi thân chận đường rút lui của Dị Thần giáo thì lại vô tình chạm vào ánh mắt nghiêm khắc của Đại Minh đại sư.
Trong khi Dị Thần giáo hoảng loạn thì quần hào bạch đạo lẫn hắc đạo cứ ngơ ngẩn không biết phải hành động như thế nào.
Khi Cừu Thiên Nhậm và chúng giáo đồ Dị Thần giáo đã rời ra khỏi cục trường, mọi người mới định thần nhìn lại kim thân pháp thể Đại Minh đại sư.
Đại Minh phương trượng từ từ đứng lên.
Sự trở lại của Đại Minh đại sư khiến mọi người chỉ còn biết tròn mắt mở to mà nhìn thôi. Trong khi đó tất cả các chư tăng Thiếu Lâm tự đồng loạt hành đại lễ cung nghinh thánh tăng.
Đại Minh nhìn qua Chánh Giới phương trượng rồi dời mắt nhìn lại Thần Hành Tiểu La Hán. Bất thình lình ánh mắt của người định vào Hạ Quân Bình.
Đại Minh thiền sư khẽ gật đầu.
Hạ Quân Bình thoạt nghe một giọng nói vi vu như từ cõi tiên thiên nhập vào tai mình :
- Lão nạp muốn nói chuyện với Hạ công tử.
Quân Bình ngơ ngác. Chàng không biết lời nói kia phát ra từ đâu, nhưng khi chạm vào ánh mắt của Đại Minh đại sư liền hiểu ra lão tăng Thiếu Lâm muốn đàm đạo với mình. Quân Bình vội bước thẳng đến trước mặt Đại Minh phương trượng :
- Hậu sinh Hạ Quân Bình tham kiến thần tăng!
Đại Minh Đại sư ngồi xuống bồ đoàn :
- Hạ công tử hãy đi theo lão tăng.
Chiếc bồ đoàn từ từ trượt vào tĩnh lăng. Quân Bình rảo bước theo ngay sau bồ đoàn. Khi chàng đã vào hẳn trong tĩnh lăng rồi thì thạch môn cũng từ từ đóng lại. Hai vị thánh tăng hộ lăng nhanh chóng dụng khinh thuật án ngữ trước cửa thạch môn.
Thấy Hạ Quân Bình vào tĩnh lăng, Thần Hành Tiểu La Hán hoan hỷ khẽ nói :
- Không khéo lão Hạ đệ lại trở thành hòa thượng như ta lắm. Như vậy cũng thú.
Một Phá Giới hòa thượng, nay có thêm một Tiểu Phá Giới hòa thượng.
Đại Minh phương trượng nhìn Hạ Quân Bình bằng ánh mắt ôn nhu của một nhà hiền triết. Người chỉ chiếc đôn trước mặt mình :
- Hiền điệt... hãy ngồi xuống đây!
Quân Bình làm theo lời của vị thần tăng Thiếu Lâm tự.
Sau khi chàng đã yên vị, Đại Minh đại sư mới từ tốn nói :
- Lão nạp đưa Hạ hiền điệt vào tĩnh lăng vì một việc rất hệ trọng. Chuyện hệ trọng nạp sắp nói ra, Hạ hiền điệt có thể suy luận được.
- Hậu bối kiến văn hạn hẹp, đối với việc hệ trọng không thể đoán mò được.
- A di đà Phật! Hạ hiền điệt có suy nghĩ đó, lão nạp hoan hỷ vô cùng. Làm người biết chính đạo thì không nên đoán hồ đồ, nhưng với Hạ hiền điệt, hậu duệ của Thiết Phiến Ngọa Long tiên sinh thì lão nạp lại không coi như những kẻ tầm thường khác.
- Đại sư quá khen, sợ Quân Bình làm người thất vọng.
Đại Minh phương trượng buông một tiếng thở dài :
- Tất cả chuyện xảy ra hôm nay, Hạ hiền điệt có thể suy luận được chứ?
- Theo hậu bối, đại sư cũng đã thông Thiên Cơ, hiểu về Lường Thiên Xích và Niên Nguyệt Cửu Khí càn khôn.
Niệm Phật hiệu, Đại Minh phương trượng mới nói :
- Quả là lão nạp có hiểu qua về Lường Thiên Xích và Niên Nguyệt Cửu Khí, nhưng chút kiến văn của lão nạp cũng chỉ thụ nhận từ Thiết Phiến Ngọa Long tiên sinh. Và sự sắp xếp của lão nạp hôm nay chẳng qua là thực hiện những di ngôn của Thiết Phiến Ngọa Long tiên sinh.
- Hậu bối vô cùng khâm phục sự sắp xếp chuyển luân càn khôn của đại sư.
Đại Minh lắc đầu :
- Tạm thời thì bần tăng có thể thay đổi được càn khôn, tránh cho bá tánh võ lâm thoát khỏi một kiếp nạn máu chảy đầu rơi, nhưng sự chuyển luân kia buộc phải trao lại cho Hạ hiền điệt.
- Hậu bối sợ mình gánh vác không nổi.
- Trên cõi phù du này, có lẽ ngoài Hạ hiền điệt ra thì chẳng ai có thể gánh vác được đâu.
Đại Minh thần tăng nhìn Hạ Quân Bình, từ tốn nói tiếp :
- Dù có người nào thân mang tuyệt kỹ võ công vô tiền khoáng hậu cũng không thể thay đổi được Hạ hiền điệt. Một khi Thiết Phiến Ngọa Long tiên sinh đã chọn Hạ hiền điệt tất người đã thấy được căn cơ hậu thân của mình. Chọn Hạ hiền điệt làm truyền nhân, Ngọa Long tiên sinh đã quyết định gửi gắm số phận võ lâm thời vận cho Hạ hiền điệt.
Đại Minh thần tăng đeo chuỗi bồ đề vào cổ, nói tiếp :
- Hạ hiền điệt hãy tin bần tăng. Tất cả những gì bần tăng nói ra đều xuất phát từ đáy lòng và đã chứng nghiệm sự chuyển luân càn khôn đúng với sự tiên đoán phán quyết của Ngọa Long tiên sinh.
- Hậu bối mạn phép xin hỏi đại sư.
- Hạ hiền điệt cứ hỏi.
- Sư tôn Ngọa Long tiên sinh hiện đang ở đâu?
- Trước khi tiên sinh ra đi có căn dặn hiền điệt điều gì?
- Khi sao tướng rơi, hậu bối sẽ gặp kỳ nhân.
Vừa thốt ra lời nói đó, Quân Bình chợt giật mình sửng sốt nhìn Đại Minh Đại sư.
- Ơ... vị kỳ nhân mà sư tôn muốn nói đến chính là Đại Minh đại sư.
Đại Minh thần tăng lắc đầu :
- Bần tăng không phải là vị kỳ nhân mà Ngọa Long tiên sinh muốn nói với Hạ hiền điệt. Lão nạp chỉ là người tiếp thụ những di ngôn mà Ngọa Long tiên sinh muốn gởi lại Hạ hiền điệt.
Quân Bình càng ngơ ngác hơn.
Đại Minh thần tăng nói tiếp :
- Có lẽ Hạ hiền điệt rất ngỡ ngàng trước những lời của lão nạp.
- Thưa vâng, quả là hậu bối không thể đoán được những gì sắp xảy ra với mình.
- Những gì sắp xảy ra với Hạ hiền điệt chính là hậu vận của võ lâm.
Nói đến đây Đại Minh thần tăng nghiêm mặt nói :
- Khi sao tướng rơi, tất thời khắc chuyển luân đăng cơ của A Tu La đã đến. Trong khi thời khắc đó đã đến mà chính đạo lại không có người khắc chế, nên buộc lòng lão nạp mới dụng chân hỏa tu vi của bản thân dời sự chuyển luân kia lại một thời gian.
- Đại sư nói vậy thì Dị Thần giáo chủ Cừu Thiên Nhậm chính là biểu tượng của cái ác A Tu La?
- Trong thời khắc này thì Cừu Thiên Nhậm chỉ là mặt nổi của cái ác. Còn hậu vận sau này còn hơn thế nữa. Chính đạo sẽ suy vi, đồng nghĩa với sự phát dương quang đại của tà phái.
- Hậu bối đã bắt đầu nhận ra những gì đại sư muốn nói.
Đại Minh Đại sư khẽ gật đầu :
- Phàm trong cõi phù du thường tồn tại hai cảnh giới, chính và tà. Theo sự chuyển luân càn khôn thì chính tà cũng tồn tại khắc chế nhau, nhưng chính đạo giữ ngôi vị thống phái áp chế tà phái, nhưng một khi thiên căn tiến vào nguyệt quật, theo Lạc thư đúng phép Lường Thiên Xích thì đây là thời khắc chính đạo suy vi, tà phái độc tôn.
Điều lão nạp vừa nói ra cũng từ chỉ ngôn của sư tôn hiền điệt là Thiết Phiến Ngọa Long trao lại cho bần tăng.
- Vậy theo đại sư, hậu bối phải làm gi?
Đại Minh phương trượng thở ra :
- Trước khi lão nạp nói ra cái điều mà Hạ hiền điệt cần biết, thì hiền điệt hãy trả lời lão nạp mấy câu hỏi này.
Hạ Quân Bình trang trọng đáp lời :
- Đại sư cứ chỉ huấn!
- Đối với danh lợi và quyền uy, hiền điệt có màng đến không?
Quân Bình lắc đầu :
- Hậu bối không dám nói mình là kẻ thanh cao, thanh bạch, không hám danh, đoạt lợi, không ham quyền uy, nhưng tất cả những thứ đó chỉ có thể thuộc về mình bằng chính đạo thì nhận.
- A di đà Phật! Thiện tai... thiện tai. Phàm những kẻ biết nhìn vào cái phần bên trong của mình mới thấu hiểu hết lẽ võ thường cõi phù du này. Nếu như cần phải hy sinh cho bá tánh. Hạ hiền điệt có dám hy sinh?
Quân Bình nhíu mày :
- Hai chữ hy sinh e quá cao dối với hậu bối. Nhưng đã là một nam tử đứng trong trời đất thì trước hết phải giữ chính đạo. Có giữ được chính đạo thì mới có thể giữ mình, và giữ cho bá tánh. Để hậu bối hy sinh trước hết cần biết mình hy sinh và cái gì.
- A di đà Phật!
Đại Minh thần tăng gật đầu nhìn Hạ Quân Bình, trang trọng nói :
- Bây giờ thì bần tăng đã có thể nhìn thấy tâm tư và khí chất của một hậu vương.
- Đại sư nói gì vậy?
- A di đà Phật! Tại sao sư tôn Ngọa Long tiên sinh chọn Hạ hiền điệt làm hậu nhân truyền thụ những kiến văn Lường Thiên Xích và Lạc thư? Người chọn Hạ hiền điệt, bởi vì trong căn cơ của hiền điệt có bổn mạng Thiên Vương. Nói đúng ra, Hạ hiền điệt chính là truyền thần đó, mà Thiết Phiến Ngọa Long tiên sinh đã chọn hiền điệt để giao cho sứ mệnh chuyển luân hậu vận võ lâm.
Đại sư chấp tay trước ngực :
- Trước khi bần tăng nhập định viên tịch, đã làm hết sức mình. Giờ giao lại cho Hạ hiền điệt. Chính cái thần của Hạ Đế, sẽ giúp Hạ hiền điệt bước vào ngồi đền thiêng, tọa lạc trên Ngũ Đài sơn mà chuyển luân Thiên Căn, cứu độ chúng sinh. Đúng ra thời khắc này đã đến từ lâu, nhưng thân phụ của Hạ hiền điệt đã vào đền và không trở ra nữa.
- Thân phụ của hậu bối đã vào ngôi đền thiêng trên Ngũ Đài sơn?
Đại Minh Đại sư gật đầu :
- Thân phụ của Hạ hiền điệt cùng pho Lạc thư Lường Thiên của Thiết Phiến Ngọa Long tiên sinh.
- A di đà Phật... giờ đến lượt hiền điệt.
- Đại sư... Hãy cho hậu bối biết... Thân phụ là ai?
- Đại Bi Thiện Nhân Từ Văn. Tất cả mọi người trong thiên hạ đều biết Đại Bi Thiện Nhân, nhưng không biết Đại Bi Thiện Nhân còn hậu nhân là Hạ hiền điệt. Sau khi nhận Lạc thư và pho Lường Thiên Xích, Ngọa Long tiên sinh khảo cứu mới phát hiện ra, cái thần của Hạ Đế không truyền lại cho Đại Bi Thiện Nhân. Vì lẽ đó mà thân phụ của Hạ hiền điệt vào đền thiêng nhưng không trở ra. Mặc dù không quay trở ra nhưng quả báu của người lập được đã chuyển khắc thời vận đến tới nay.
Đôi chân mày Quân Bình nhíu lại. Chàng từ tốn hỏi :
- Đại sư... Hậu bối là con nhưng sao lại có cái thần của Hạ Đế mà thân phụ thì không?
Đại Minh Đại sư buông một tiếng thở dài :
- Hạ hiền điệt không hiểu cũng đúng thôi. Thân phụ hiền điệt không có cái thần của Hạ Đế, bởi vì người chỉ là ngoại tộc, còn mẫu thân của công tử mới chính thị là truyền nhân của Hạ Đế.
- Mẫu thân ư? Thế giờ mẫu thân của hậu bối đang ở đâu?
- Bần tăng nghe Ngọa Long tiên sinh nói lại, sau khi sinh Hạ hiền điệt thì người cũng...
Hạ Quân Bình bặm môi :
- Đại sư, hậu bối hiểu rồi. Chính vì cái lẽ đó mà Hạ Quân Bình được trao sứ mạng thông thiên cơ, hiểu về phép chuyển hóa ngũ hành Lường Thiên Xích.
- Lạc thư Lường Thiên Xích và Niên Nguyệt Cửu Khí thuộc về Hạ tộc thì hiền điệt phải nhận nó chứ.
Đại Minh thần tăng hạ đôi song thủ đặt lên bắp chân mình, nhỏ giọng nói tiếp :
- Những gì bần tăng muốn nói đến Hạ hiền điệt thì đã nói hết. Tất cả kỳ vọng của bần tăng và Ngọa Long tiên sinh gởi gắm vào hiền điệt.
- Đại sư... Quân Bình chỉ sợ..
Đại Minh thần tăng cướp lời chàng :
- A di đà Phật. Phàm những người hiểu Thông Thiên thư, Lạc thư Lường Thiên Xích và Niên Nguyệt Cửu Khí đều thẩm thấu ý nghĩa định số. Ngày xưa Hạ Vương lập đế nghiệp cũng do định số, Hán cao tổ lập thành nghiệp đế cũng do định số đó. Võ lâm đang cần một người như Hạ hiền điệt.
Quân Bình thở ra :
- Đại sư... Quân Bình không sợ khó nhưng chỉ sợ làm thất vọng những bậc trưởng tôn tiến bối.
- A di đà Phật. Ngọa Long tiên sinh am tường kinh dịch, luận bàn thiên căn, mà chọn Hạ hiền điệt tất có lý của người. Công việc sau cùng của bần tăng là trao lại phần tu vi Tiên Thiên khí cho Hạ hiền điệt.
Hạ Quân Bình gật đầu :
- Đại sư... Hậu bối...
Đại Minh thần tăng nhìn chàng :
- Ai cũng có phần cả... Hạ hiền điệt từ chối.
Lời còn đọng trên miệng thì Đại Minh thần tăng cách không truyền thụ Tiên Thiên khí công qua thể pháp của Hạ Quân Bình.
Cho dù chàng không muốn nhận phần Tiên Thiên khí công cũng không được, bởi lẽ Quân Bình chẳng khác gì một tờ giấy trắng, mà Tiên Thiên khí công của Đại Minh thần tăng lại vô cùng huyền dịu, do đó nội thể của chàng nhanh chóng hấp thụ phần tiên khí của lão thần tăng Thiếu Lâm.
Quân Bình nhanh chóng rơi vào trạng thái thiền định để hấp thụ phần khí công của Đại Minh thần tăng.
Chàng chẳng còn biết thực tại chung quanh mình, cho đến khi trở lại thần thức, thì điều đầu tiên chàng cảm nhận được là sự thông tuệ của thần thức cùng thể pháp nhẹ bổng như sợi tơ hồng.
Quân Bình nhìn lại Đại Minh thần tăng.
Pháp thể của vị lão tăng Thiếu Lâm vẫn trong tư thế ngồi kiết đà, hai tay đặt trên bắp chân, mắt nhắm nghiền.
Quân Bình khẽ nói :
- Lão đại sư.
Không có một chút phản ứng gì xuất hiện trên pháp thể của vị lão tăng Thiếu Lâm.
Quân Bình ngờ ngợ bước đến gần hơn, đến lúc đó chàng mới biết vị thần tăng Thiếu Lâm đã viên tịch, vĩnh viễn trở thành kim cương pháp thể trong tòa tĩnh lăng.
Chàng nhẩm khấn :
- Đại sư... Quân Bình sẽ cố hết sức mình vì công quả đại từ đại bi của đại sư. Mong người phò trợ cho Hạ Quân Bình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.