Ngồi trên mỏm đá ven bờ suối, Quân Tùng nhăn nhó nói với nữ lang vận bạch y :
- Tại sao nàng lại không tin ta chứ? Ta đã nói hết tất cả. Sự thực ta không phải là Tiểu Thần Toán tử mà.
Nữ lang chấp tay sau lưng, quay lại nhìn Quân Tùng. Nàng không cởi lớp vuông lụa che mặt :
- Công tử đừng xảo ngôn nữa. Nếu công tử không phải là Tiểu Thần Toán Tử thì Phi Tiên Tử Vi Thiên Cơ không xuất hiện để giải thoát cho công tử đâu.
- Ta chẳng hề quen biết gì với nàng đó cả. Ta nói thật đó.
Nữ lang lắc đầu :
- Công tử càng giấu thân phận của mình thì Mộng Hoa Hoa càng tin công tử là Tiểu Thần Toán Tử.
- Mộng Hoa Hoa... Nàng hãy tin ta
Hoa Hoa nạt ngang :
- Không... Chỉ có một cách duy nhất, công tử phải dẫn ta đến Thiên Ma cốc để lấy pho Thiên thư Lường Thiên Xích Thiên Căn.
Quân Tùng nhăn nhăn nhó nhó :
- Trời ơi... Ta...
Hoa Hoa rút ngọn roi da.
Quân Tùng co người lại.
Nàng gắt gỏng nói :
- Nếu công tử còn nói nhăng nói cuội để phủ nhận thân phận của mình thì Mộng Hoa Hoa buộc phải dùng đến ngọn roi này đó.
Quân Tùng khoát tay :
- Thôi thôi... Được rồi. Ta là Tiểu Thần Toán Tử, hay Tử Thần Toán Tiểu gì đó cũng được. Nàng nghĩ ta là ai cũng được, miễn đừng dụng roi đét lên người ta là được rồi.
Hoa Hoa cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-sinh-khac/1874235/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.