Lục Ly khi đang quan sát thiếu niên váy xanh, thì hắn cũng đang quan sát Lục Ly, trong con ngươi màu xanh, cũng đầy vẻ tò mò. Lục Ly trước tiên mở miệng nói: “Tại hạ Lục Ly, vừa rồi đa tạ cô nương cứu giúp, bằng không thì ta chỉ sợ cũng sẽ bị những con Thanh Phong Chuẩn trên trời kia giết chết.” Bất quá, bởi vì phong lực trong hạp cốc quá lớn, mặc dù Lục Ly đã cố gắng hết sức lớn tiếng, nhưng âm thanh vẫn suýt chút nữa bị thổi tan. “Ta gọi Vũ Dao, ngươi vừa rồi dùng là Phong nguyên lực sao?” Thiếu niên váy xanh khẽ mở môi anh đào, nói chuyện rất ôn nhu, nhưng âm thanh lại vững vàng dung nhập vào gió, sau đó rõ ràng truyền vào trong tai Lục Ly. “Ừm.” Lục Ly gật đầu, dứt khoát không còn nói nhiều lời, nơi này phong lực quá lớn, nói chuyện quá tốn sức, hắn không làm được nhẹ nhàng như Vũ Dao. Lục Ly có thể nhìn ra được, Vũ Dao kỳ thực thực lực cũng không mạnh lắm, thậm chí còn chưa đạt đến Đại Nguyên Sư giai, nhưng đối với chưởng khống phong lực, lại vô cùng kinh người. Thật sự là một tộc kỳ quái. Vũ Dao nhìn ra được vẻ quẫn bách của Lục Ly, thế là lên tiếng nói: “Nơi này nói chuyện không tiện, không bằng theo ta đến tộc ngồi một chút đi?” Lục Ly không hề nghĩ ngợi, liền gật đầu đồng ý. Một là Lục Ly đối với tộc có cánh này tràn đầy tò mò, hai là từ trong ánh mắt của Vũ Dao, cũng không nhìn ra được địch ý. Mặt khác Lục Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821298/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.