Là nhân vật như thiên chi kiêu tử, tất cả những thứ này vốn dĩ đều nên thuộc về hắn, Diệp Tùng, nhưng hiện tại lại sống sờ sờ bị một tên
đồ nhà quê
vô danh tiểu tốt cướp đi, hắn làm sao còn có thể nhịn được. Cuối cùng, vào lúc Lục Ly đạt tới Đại Nguyên Sư, được rất nhiều người đến chúc mừng, Diệp Tùng bộc phát.
Đều lớn tuổi như vậy rồi, mới đột phá Đại Nguyên Sư, không cảm thấy xấu hổ thì thôi đi, lại còn không biết ngượng mà để người ta đến chúc mừng!
Tiếng trào phúng của Diệp Tùng, lẫn trong những lời chúc mừng, lộ ra vô cùng chói tai. Hai mươi tuổi trở thành Đại Nguyên Sư, chuyện này tại ngoại giới, tuyệt đối được là thiên tài, nhưng những người có mặt ở đây đều là thiên tài trong thiên tài, trong mắt bọn họ, hai mươi tuổi trở thành Đại Nguyên Sư, xác thực không tính nhanh, lời của Diệp Tùng, ngược lại cũng không tính hoàn toàn vô lý gây sự. Bất quá, ai bị người ta trào phúng một câu như vậy, cũng sẽ không cao hứng cho lắm, huống chi bên cạnh còn có Liễu Như Yên và Thanh Thanh. Có mỹ nữ ở đây, lý trí của nam nhân trời sinh sẽ giảm ít rất nhiều, lại thêm sát khí ở trên người Lục Ly hiện tại khá nặng, chỉ cần hơi có một chút hoả tinh, liền sẽ bị châm ngòi.
Ngươi nói cái gì?!
Ánh mắt Lục Ly nhìn về phía Diệp Tùng, vô cùng bất thiện.
Nói ngươi là rác rưởi đó! Sao hả? Chẳng lẽ còn không phục sao?
Diệp Tùng vốn dĩ là đến khiêu khích, vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821196/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.