Sau một lúc, Thanh Thanh nắm lấy mái tóc vẫn còn hơi ướt, với khuôn mặt ửng hồng đầy vẻ thẹn thùng đi ra. Lục Ly cúi thấp đầu, chờ đợi sự phán xét. Mới là ngày đầu tiên, Lục Ly đã nhìn khắp thân thể của đạo sư, chuyện này tính là cái gì đây chứ. Lục Ly chỉ có thể cầu nguyện vị đạo sư có tính tình kỳ quái này, nhìn ở phân thượng muội muội nàng Thanh Linh Nhi, không nên đem hắn thiến đi. Kết quả đợi nửa ngày, đều không đợi được bất kỳ tin tức nào. Lục Ly không khỏi ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy Thanh Thanh kinh ngạc nhìn ánh mắt của hắn. Thấy Thanh Thanh vẫn không mở miệng, Lục Ly dứt khoát chủ động giải thích nói: “Thanh Thanh đạo sư, cái kia… ta không biết căn phòng này bị ngươi đổi thành phòng tắm, vừa nãy thật sự không phải cố ý.” “Ừm.” Thanh Thanh bị kinh động tỉnh lại, giống như một con thỏ nhỏ bị giật mình, tránh né ánh mắt của Lục Ly. Đối với lời giải thích của Lục Ly, cũng chỉ là nhẹ nhàng “ừm” một tiếng, không biết là đã công nhận lời giải thích của Lục Ly, hay là căn bản không nghe lọt tai. “Chỉ là “ừm” một chút là được rồi sao?” Lục Ly bị thái độ của Thanh Thanh, làm cho đến mức hoàn toàn không hiểu gì. Lúc này, Thanh Thanh lại hỏi ra một cái vấn đề khiến Lục Ly càng không hiểu gì. “Cái kia của ta… có phải là rất nhỏ không?” Khi Thanh Thanh nói ra câu này, âm thanh rất nhỏ, trên mặt càng là mang theo vẻ thẹn thùng vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821195/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.