Cho rằng hắn có hành vi gây rối, Tiểu Di hoảng lên, hắn lại từ trong lòng nàng lấy ra khối khăn vuông kia, mặt không chút biểu tình xé thành mảnh vụn. Tiểu Di tức đến muốn nổ cả phổi, đỏ mặt mắng: “Ngươi cái tên tiểu nhân bội bạc.”
Thiếu niên liếc nàng: “Ta bội bạc? Ngươi lợi dụng lúc người gặp khó khăn, nếu nói là hành vi tiểu nhân, chúng ta đều như nhau.” Suy nghĩ của Tiểu Di vậy mà lại nằm trong tay thiếu niên kia, tức đến oa oa gọi loạn, hắn cũng không để ý đến nàng, nhặt lấy dây thừng trói ngược tay nàng vào sau lưng, kẹp nàng bên hông giống như nhấc đồ vật.
Cửa bị đá văng ‘ầm’ một tiếng. Hai tên quân nô gác ở ngoài cửa kinh ngạc nhìn lại, thiếu niên kia giơ tay lên, chưa nghe tiếng nào đã thấy hai người ngất đi. Tiểu Di nhất thời nhắm mắt lại.
Tiểu tử này, so với nàng lại còn ngoan độc hơn.
Thiếu niên kia kẹp nàng bay lên mái nhà đi trên gạch ngói, công phu cực kỳ cao. Tiểu Di thầm giật mình, mới cảm thấy mình không thể chọc người này, liền nhẹ giọng cười nói: “Chúng ta bèo nước tương phùng, ân cứu mạng có thể bỏ qua, về sau đường ai nấy đi, không liên quan gì nhau có được không?”
Thiếu niên cười lạnh, “Sao rồi, không để ta hầu hạ ngươi nữa ư.”
Nàng ha ha cười gượng, “Tại hạ từ trước đến nay một mình đi lại, một mình quen rồi.”
Thiếu niên cũng không để ý đến nàng, lúc nói chuyện đã đi đến vùng ngoại ô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dung-dieu-no/3546535/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.