Từ đó về sau, Tiểu Di liền theo Nam Cung Giác học chữ luyện võ. Bởi vì thái độ của Nam Cung Giác với nàng lúc nóng lúc lạnh, nàng đương nhiên không dám lỗ mãng, cũng rất chăm chỉ học, huống hồ trước đây đối với việc học chữ cũng rất hứng thú, chỉ là cực khổ lại không có điều kiện. Nam Cung Giác thấy nàng chịu học hành cũng thấy vui mừng.
Gần đây Nam Cung Giác tảo triều khá thường xuyên, liền ủy thác Viên phó quan phụ trách dạy nàng. Nàng từ nhỏ lớn lên ở thanh lâu, làm việc mỗi sáng sớm đã thành thói quen, không hề cảm thấy khổ, ngược lại Viên phó quan cảm thấy đau lòng, thỉnh thoảng cho nàng một canh giờ chợp mắt.
Hai nha hoàn chải tóc hai búi cầm chổi lông gà quét bụi trong thư phòng, một người làm rơi khăn xuống đất, người kia liền đùa cợt nàng: “Cố ý phải không, nói không chừng ngươi thêu hoa lên trên, tướng quân nhận lấy tiện cũng thu nhận ngươi.” Nha hoàn kia vội vàng nhặt lên, buồn bực nói: “Ngươi cũng đừng khi dễ ta, ta vẫn còn vài phần liêm sỉ. Tướng quân là thần tiên trên trời, làm gì đến thân phận như ta làm bẩn. Cho dù thật sự có được quân sủng, cũng là lo lo sợ sợ, thời khắc nào cũng không thể quên thân phận của mình. Dù có bay lên cành cao cũng chỉ là một con gà rừng.” Nói đến đây hai người đều cười lớn.
Tiểu Di ngồi trên bậc thềm trước thư phòng đọc sách, nghe xong liền nắm chặt cuốn sách trong tay, mặt trên sách bị nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dung-dieu-no/3546530/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.