Giống như bị thần phục, nàng hoàn toàn không thể khống chế ngẩng đầu lên.
Ánh mặt trời phía trên gay gắt chiếu vào đáy mắt có chút đau nhói, vị đế vương kia ngược sáng mà đứng, mơ hồ chỉ thấy đường dáng tóc tai mũ quan, lại không thấy rõ dung nhan. Một giọng nói bén nhọn xuyên vào tai: “To gan, lại dám nhìn thẳng mặt thiên tử.”
Nàng nghe vậy giật mình, vội vàng cụp mắt xuống.
Lãnh Liệt nhíu mày đánh giá nàng, làn da vô cùng trắng nõn sạch sẽ, hàng mi dày mà dài, cái mũi xinh xinh cao thẳng, cánh môi đẹp như lụa đỏ, nhìn kỹ đúng là có vài phần tư sắc động lòng người. Nhìn đến đây, rốt cuộc có chút không chắc chắn đêm đó có phải là nàng hay không, nếu quả thật là nàng… hắn âm thầm cắn răng, hận không thể đem người trước mắt này ra ăn tươi nuốt sống. Không, nhất định phải để cho nàng sống không bằng chết!
Có điều, không phải là không có cách khác, hắn nhớ rõ, nữ tử hôm đó trên vai có một hình phượng uốn lượn.
Nếu như phải thì không còn gì tốt hơn, nếu không phải, bất quá trong hậu cung lại nhiều thêm một tài nhân.
Phía sau đã vang lên tiếng thăm hỏi của nội thị: “Bệ hạ mệt mỏi, dám hỏi tướng quân đại nhân chỗ nào có thể nghỉ ngơi một chút.” Nam Cung Giác khẽ cười nói: “Bệ hạ, trong viện có sương phòng, mời đi hướng này.” Hắn thuận thế đảo mắt qua nhìn Tiểu Di một cái, hơi hơi nhíu mày, chung quy cũng không nói gì.
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dung-dieu-no/3546522/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.