Nghe như sấm đánh ngang tai, Cảnh Phi Dung nhất thời hoảng hốt mà lui về phía sau một bước, hắn khẽ nhếch miệng, tướng mạo của hắn vẫn còn nét thanh tú của một thiếu niên, ngũ quan tuấn mỹ nhưng vẫn còn có chút trẻ con, gương mặt bụ bẫm* của hắn ngẩn ra trông có chút ngốc. Giọng của hắn có chút trống rỗng, ngờ nghệch hỏi: "Tại sao lại là ta sinh chứ?"
(*婴儿肥 theo baidu thì nghĩa tiếng anh là baby fat. Nó không phải béo mà là kiểu có xíu xiu mỡ nằm ở phía trước của má làm cho má trông mềm và đầy đặn hơn ấy.)
Người bị đâm không phải là hắn, người bị bắn vào trong cũng không phải là hắn, tại sao người mang thai lại là hắn???
"Sức khoẻ của Ngũ điện hạ tốt.” Sở Nhạn Xuyên nói.
Giờ phút này Cảnh Phi Dung nhìn cái gì cũng đều thấy trống rỗng, hắn chỉ mới sống được hơn 7000 năm, là con út trong nhà, phía trên có vài vị ca ca tỷ tỷ nhưng cũng chưa có ai sinh con đẻ cái. Cảnh Phi Dung quả thật không biết con cháu Long tộc rốt cuộc sinh ra kiểu gì. Hắn có thể thống lĩnh thần vệ trấn giữ Thiên giới, Nam Vực Ma giới cũng là do Cảnh Phi Dung phụ trách, hắn có thể dẫn binh đánh trận nhưng mà hắn thật sự không thể sinh con đâu. Hoang mang, sợ hãi quá đi.
Vác cái bụng bầu thì làm sao mà đánh nhau được? Tranh làm Lục giới đệ nhất mẫu thân hả?
“Không thể…… Không sinh hả?”
“Nhưng mà đã có rồi.” Sở Nhạn Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dien-ha-van-dang-bi-lua/2814662/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.