"Sao cháu không bảo Tiều Thần cũng là của mình luôn đi?"
Liêu Tinh Thần cũng chẳng hiểu tại sao mình lại buột miệng hỏi ra câu này, có lẽ là bởi vì tối qua nghe được câu xin lỗi khe khẽ kia, cũng có thể là do mình vẫn còn hoài nghi động cơ học tập của người này.
Hoặc cũng có thể là do hắn ăn no rửng mỡ.
Nín thở chờ đợi hồi lâu nhưng vẫn không nhận được đáp án, Liêu Tinh Thần mất kiên nhẫn nói: "Không biết thì thôi."
"Biết chứ biết chứ."
Triều Dương hoảng loạn cất điện thoại vào, hắng giọng bắt đầu trả lời: "Ờ thì.... Lạt mềm buộc chặt xuất phát từ binh pháp 36 kế, có nghĩa là trước mắt phải cố ý để kẻ địch buông lỏng đề phòng, chờ khi đối phương lộ hết điểm yếu ra thì mới bắt gọn được."
Liêu Tinh Thần suýt chút nữa đã đẩy cái tên trong đầu chỉ có yêu với chả đương này xuống khỏi xe, nhận ra được có gì không đúng, hắn cúi đầu cười nhạo một tiếng.
Triều Dương bị tiếng cười khẽ này của hắn dọa sợ, đưa tay chọt chọt lưng hắn, giả bộ bình tĩnh: "Cười cái gì mà cười, tớ trả lời rồi đó, cậu phải đưa tớ về nhà nha."
Ngu ngốc, trả lời thì tôi mới không muốn đưa cậu về.
Liêu Tinh Thần nghĩ như thế, tâm tình tự nhiên tốt lên. Hắn nghiêng người nhìn Triều Dương, không chút lưu tình vạch trần trò vặt của đối phương: "Đọc trên mạng vui không?"
Cứ như là bị giám thị bắt quay cóp trong lúc thi cử, phản ứng đầu tiên của Triều Dương là lấy tay che đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-truc-ma-bien-thanh-ban-trai/275049/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.