Nhưng Dịch Trạch Duyên vẫn duy trì lý trí không làm loạn. Anh đưa tay nhìn đồng hồ, nhắc nhở cô: “Không còn sớm nữa, một lát nữa ôm tiếp có được không?”
Cô vẫn không nhúc nhích.
“Sao vậy?” Anh giơ tay lên xoa đầu cô.
Cô im lặng một lúc mới nói: “Em… không muốn có đứa thứ hai sớm như vậy.”
“Sao đột nhiên lại nói đến chuyện này?”
“Em muốn ở cạnh tiểu Uyên thêm vài năm nữa. Mấy năm nay, em đã thiếu con rất nhiều, nếu như lúc này có đứa thứ hai, sự chú ý của em sẽ đặt trên người thứ hai nhiều hơn, ít nhiều gì cũng bỏ quên thằng bé, cho nên tạm thời em không muốn.”
Dịch Trạch Duyên cười rồi đặt lên trán cô một nụ hôn, nói: “Không cần lo lắng chuyện này, tiểu Uyên cũng không thiếu tình yêu. Nhưng nếu em không muốn có đứa thứ hai sớm như vậy thì anh sẽ tôn trọng quyết định của em.”
“Được.” Cô nép trong ngực anh cười ngọt ngào.
Hai người ôm một lúc rồi cùng nhau đi làm. Lâm Thanh Thanh đi vào phòng làm việc, vừa ngồi xuống thì em gái tiếp tân liền đi vào nói với cô: “Lâm tổng, bên ngoài có một vị tiểu thư muốn tìm cô.”
Tiếp tân nữ là do Lâm Thanh Thanh thuê.
“Tiểu thư nào?”
“Cô ấy không nói, nhưng cô ấy nói có liên quan đến “Tuyết rơi đầy sườn núi.”
Chẳng lẽ là nhà đầu tư của MV? Lâm Thanh Thanh suy nghĩ rồi nói: “Để cô ấy vào đi.”
Một lát sau, em gái lễ tân đã dẫn người vào. Người phụ nữ này đeo một cái kính râm lớn, che hơn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-toi-ga-cho-tong-tai/651189/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.