Khấu Đông rùng mình, theo bản năng sờ vào cung tên trong vạch hành lý. Nhưng chưa đợi y chạm tới, Bá tước đã giữ chặt tay y lại, khống chế cử động của y dễ như trở bàn tay.
Bên tai truyền đến tiếng đập cánh phành phạch, y quay sang bên trái nhìn, bỗng thấy con chim mật thám quen mặt kia đang ngậm một miếng vải đỏ dài ngoẵng, ưu nhã đứng trên bàn trà ngay cạnh bàn tay Bá tước.
Dây vải dài màu đỏ buông thõng xuống mặt đất, Khấu Đông trông thấy vậy, đột nhiên dâng lên một loại dự cảm không tốt: "......."
Đừng bảo là dùng để trói y thật đấy?
Khấu Đông nuốt một ngụm nước miếng, rốt cuộc cũng cảm thấy hoảng hốt. Ban đầu y chỉ cho rằng bị Bá tước tóm được cùng lắm là bị hút hai ngụm máu mà thôi, nhưng xem tình hình hiện tại, hình như không có chuyện đơn giản như vậy đâu.
Chẳng lẽ còn khâu nào khác mà y chưa biết à?
Y giãy giụa muốn tiếp tục mở miệng: "Đợi đã, ngài..."
"Suỵt."
Bá tước lấy ra một chiếc khăn tay hình vuông từ túi áo trước ngực, thong thả mà đẩy mạnh vào trong miệng Khấu Đông, chặn môi lưỡi y lại. Khăn vuông mỏng tang, bị sũng nước ướt át: "Trước tiên đừng nói gì cả."
Dây vải đỏ thắm trói tay chân y lại. Bá tước xé đứt đoạn vải dài cuối cùng bị thừa ra, vòng qua hàng mi vẫn luôn run rẩy hướng về phía đôi mắt đen láy còn đang chớp của y, buộc lại nút thắt ở sau đầu. Hắn cũng thuận tay cởi luôn sợi dây buộc tóc của quý tộc phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/440589/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.