Đó là cánh của Khấu Đông.
Nhưng cũng không phải cánh của Khấu Đông.
Bởi vì đôi cánh của Khấu Đông còn đang tỏa sáng rực rỡ trên lưng y. Mà đôi cánh đang được ngón tay thon dài của NPC cầm lấy kia lại giống y như đúc với nó, không tìm ra chút điểm khác biệt.
Khấu Đông nhìn chằm chằm cặp cánh kia, cuống họng có chút lạnh lẽo.
"Vật về nguyên chủ." Giáo viên trẻ tuổi cười nói, chợt, hắn bước thêm một bước dưới bóng cây đen sì sì tiến gần hơn về phía bọn họ.
"Em còn nhớ không?" Hắn vuốt ve cặp cánh mỏng manh, vẻ mặt như đang âu yếm tình nhân xinh đẹp của mình, "—— Năm đó, em tự tay cắt nó xuống để lại cho tôi."
Nhịp tim Khấu Đông đập càng mạnh, y nhìn chằm chằm người trước mặt, đột nhiên nói: "Tôi chưa từng làm chuyện như vậy,"
"Không cần vội vã phản đối vậy," giáo viên tâm lý nhẹ giọng nói, "Em thử tới sờ nó xem."
"Em sờ vào xong — sẽ nhớ lại những chuyện đã xảy ra thôi."
Lời nói của hắn thấm đậm ác ý.
Tống Hoằng lập tức lên tiếng ngăn cản: "Không được sờ! Biết đâu hắn ta động tay động chân lên đó!"
"Không thể ——"
Khấu Đông như bị giọng nói của hắn đầu độc, từ từ di chuyển bước chân. Phía sau có mấy người muốn tiến lên kéo y lại nhưng lại bị y hất ra không thèm quay đầu lại.
Một bước. ngôn tình hoàn
Hai bước.
Cuối cùng y cũng đứng trước mặt NPC, lúc này thậm chí y còn thấy được ánh sáng không hề che giấu bên trong đôi mắt đối phương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/440564/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.