Sự việc đã đến mức này thì mọi thứ càng khó để phân biệt.
Khấu Đông quan sát thôn dân kia, động tác của thôn dân nọ cũng bình thường, chẳng hề tìm ra điểm nào không hợp lý —— nếu chỉ nhìn qua như thế thì gã chỉ là một người thường không hơn không kém.
Duy chỉ có bức ảnh đang được y nắm chặt trong tay đã nhắc nhở y rằng, gã ta không phải người thường.
Trong việc này nhất định có những mối liên hệ gì đó mà từ trước đến giờ y vẫn chưa hề phát hiện ra.
Khấu Đông đứng tại chỗ suy nghĩ một hồi. Sau đó y nhỏ giọng nói chuyện với Diệp Ngôn Chi: "Ba cứ cảm thấy chúng ta phải quay lại thần miếu chuyến nữa."
Lần này Diệp Ngôn Chi không có dị nghị.
"Một quỷ cũng chết rồi...." Khấu Đông nói, "Ba muốn thử đến nhìn mấy cái đèn đằng sau có đổi tên không."
Y vẫn nhớ tên của những thôn dân được viết trên đèn.
Tránh tai mắt các thôn dân khác không phải là chuyện dễ dàng, cũng may là ở đầu đường có một người đeo mặt nạ khác đang có chút tranh chấp với một vài thôn dân đưa ma trở về, cực kỳ huyên náo. Vì là ban ngày nên mấy tên vốn đứng canh miếu cũng rời gót ra chỗ đó hóng chuyện.
Khấu Đông nhân cơ hội này lén lút mở cửa miếu ra, không chút do dự chui vào.
Thần miếu vào ban ngày với ban đêm hoàn toàn khác nhau. Bấy giờ tấm vải đỏ trùm lên pho tượng cũng không còn tăm hơi, dưới ánh nắng chính là tượng thần ngồi trên bảo tọa với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/440518/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.