Tân Thổ Địa chỉ vào Ngư Tinh, âm thanh hơi run lên.
"Tôi —— tôi cảm thấy hắn là người!"
Trái tim của anh ta bây giờ đã bị sự sợ hãi bao trùm, bất chấp tất cả nói: "Hắn chắc chắn là người!"
Hàm răng Ngư Tinh vì cắn chặt mà vang lên tiếng kẽo kẹt. Khấu Đông nghe thấy hắn không thể tin nổi bật ra một chữ từ trong miệng: "Mày..."
Hắn đột nhiên chống lên thanh lan can.
Pho tượng chậm rãi xoay người, nâng bàn tay về phía hắn ta. Ánh nến trong miếu miễn cưỡng chiếu sáng một khoảng nhỏ chỗ này, Ngư Tinh ở dưới ánh sáng, thân thể lại khẽ phát run.
Cuối cùng hắn đứng dậy khỏi ghế, đứng ở đối diện Tân Thổ Địa.
"Hắn chắc chắn là người," Tân Thổ Địa nói năng lộn xộn, "Hắn đã từng nói... Nhất định hắn là..."
Khấu Đông nhíu nhíu mày.
Ngữ khí như vậy, thật sự không thể làm người khác thích nổi.
Tân Thổ Địa run rẩy xuống tay, cuối cùng đi lấy mặt nạ Ngư Tinh, sau khi tháo mặt nạ ra, đằng sau chính là khuôn mặt trắng bệch, không chút huyết sắc của một người đàn ông. Toàn bộ khán giả đều yên lặng chờ đợi, đợi vài phút cũng chẳng có chuyện gì phát sinh —— thay vào đó, người bị xốc mặt nạ lại nằm liệt ra mặt đất, đồng tử co chặt.
Đoán đúng rồi.
Trong lòng mọi người đều hiện lên ba chữ này, tiếp theo lại chìm vào bầu không khí nặng nề.
Tân Thổ Địa đột nhiên vui mừng, anh ta nới lỏng mặt nạ, cao giọng nói: "Tôi nói mà!"
"Mày xem đi! —— Hắn là người!"
"Hắn chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/440517/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.