Chương 160.: Cuối cùng
"Lâm Manh Manh" nhếch môi, nó lại nở nụ cười. Khuôn mặt của nó vẫn là của Diệp Ngôn Chi nhưng khí chất thì hoàn toàn bất đồng ——
Diệp Ngôn Chi lạnh nhạt, lãnh đạm cứ như cây thông được tuyết phủ lên, khiến người ta không thể khinh nhờn.
Mà cũng là khuôn mặt ấy, trên người "Lâm Manh Manh" lại có thêm phần nặng nề âm u, từ đầu đến chân nó lộ ra một sự cố chấp gần như là điên cuồng. Lúc tầm mắt hướng về thanh niên phía trước, ánh mắt của nó không giống như đang nhìn một con người —— cứ như đang trông một đống huyết nhục mà nó sắp đợi không nổi, chỉ muốn cho vào nhai nuốt.
Ánh mắt này của nó Khấu Đông không thể nào quen thuộc hơn. Khoảng thời gian y ở trong《 Vong Nhân 》đã bị đám NPC dùng ánh mắt như vậy nhìn vô số lần. Thế nên lần này gặp lại, y cảm thấy trứng cũng hơi hơi nhưng nhức.
Khi ấy y không biết, còn tưởng là đám NPC bị độ hảo cảm gần đầy ảnh hưởng, giờ ngẫm lại thì đúng là quá sai. —— vẻ mặt ban nãy mà tên "Lâm Manh Manh" kia bày ra khác quái gì bọn NPC đâu chứ?
Nhìn cmn đã biết là một người làm ra.
Tuy rằng đã có phán đoán nhưng sự thật này vẫn khiến trái tim nhỏ bé của Khấu Điềm Điềm bị hoảng loạn không ít. Y nhớ tháng ngày bị NPC đuổi theo trong phó bản, lần thứ hai cảm nhận được ác ý sâu sắc của vong nhân.
Quả thật rất khó khăn.
Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/2102361/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.