Chương 159.: Ai sống ai chết
Phàm nhân ai cũng khát vọng trường sinh.
Xưa thì có đế vương hao phí ngàn vàng khổ cầu phương pháp luyện đơn, hiện tại thì người già trăm tuổi trong thôn được hưởng phúc lợi. Vì hai chữ này mà luôn có si nhân oán nữ muốn trèo vào Diệp gia, quỳ xuống cầu xin nhà họ Diệp phù hộ miễn kiếp sinh tử.
Nhưng mà đối với Diệp gia thì hai chữ "trường sinh" nghe vừa hoang đường vừa ngu muội.
Hoang đường ở chỗ, nhắc tới từ trường sinh thì người ta cũng chỉ mong ngóng trăm năm ngắn ngủi, đối với trời đất thì chỉ là một cái nháy mắt. Ngu muội ở chỗ không biết đại đạo tại thiên, mệnh số đã định, luân lý nhân thường phàm nhân há có thể tùy ý điên đảo?
Nhưng hôm nay gia chủ Diệp gia nhìn thấy mệnh trường sinh bất tử của đứa trẻ trước mặt. Ông sợ hãi, hoàn toàn cảnh giác ——
Đây không nên là vận mệnh của một người phàm.
Ai đã thay nó xoay chuyển càn khôn?
"Con muốn em ấy."
Trong khoảng thời gian ông im lặng, Diệp Ngôn Chi lần nữa lặp lại câu nói ấy, hắn còn kéo tay đứa nhỏ tới cạnh mình, đôi mắt đen kịt nhìn lên, "Em ấy sẽ đi theo con."
Gia chủ Diệp gia nỗ lực khuyên bảo nhưng đối đầu với ánh mắt của hắn thì tim chợt lạnh, ông nhận ra đối phương không hề mình cơ hội từ chối.
Dù sao thì đây cũng không phải là đang trưng cầu ý kiến.
Ông tỉnh ngộ, không nói thêm gì nữa. Tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/2102360/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.