Diệp Ngôn Chi: "Vén quần áo lên. —— Tôi sẽ khiến cho con quỷ con đó tức chết."
Khấu Đông: "..."
Vãi chưởng, rốt cuộc thì cưng muốn làm nó tức hay là muốn đùa giỡn lưu manh hả, có dám nhìn vào mắt tui để nói không!
Cái kiểu lấy danh nghĩa việc công để mưu lợi việc tư quá rõ ràng rồi, có thằng ngu mới vén áo lên thật!
Y quyết đoán từ chối lời đề nghị này rồi quay sang nhìn mấy người khác: "Không còn biện pháp nào nữa à?"
Ba người còn lại trong đội nhìn nhau, không ai hé răng cả, cuối cùng vẫn là Tống Hoằng cân nhắc từ ngữ rồi chậm chạp nói: "Tôi cho rằng chúng ta khó có thể hiểu được ý nghĩ của bọn chúng..."
Khấu Đông: "..."
Đờ mờ, vậy nên mấy người đều muốn bỏ phiếu tán thành phải không!
Y cảm nhận được nỗi bất lực sâu sắc, từ NPC cho đến người chơi đều đang dần lệch lạc hẳn đi, rốt cuộc cái game này còn có gì tốt đẹp hơn được nữa không?
"Không thay đổi được à?"
Biện pháp dẫn dụ này thực sự khiến người ta phải đau trứng mà.
Diệp Ngôn Chi bình tĩnh nói: "Cái này hiệu quả nhất rồi."
Lời này không phải nói dối, chỉ bằng những vết sưng đỏ trên người Khấu Đông là biết, quỷ anh thật lòng thật dạ coi y như mẹ nó, cũng thực sự quan tâm để ý đến hai điểm nhỏ không thể nào sản xuất ra được lương thực kia của y, coi đây như mồi nhử, nhất định có thể dụ dỗ quỷ anh xuất hiện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/2102335/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.