Chap 1: Yêu đến cùng, nhớ cả đời.
Cuối cùng, tôi đã trải qua một buổi học kéo dài hàng vạn thế kỉ. Tôi thực sự chán ngấy cái cảnh hiện tại.
Trần Minh Triết ngồi bên cạnh liên tục dùng ngôn ngữ của cậu ta để đầu độc tôi. Hơn nữa, suốt tiết học, tôi cứ có cảm giác một ánh mắt nào đó theo dõi mình. Tôi biết có lẽ mình bị ảo tưởng, bị thần kinh nhưng tôi nghĩ Lãnh Thiệu Huy đang âm thầm quan tâm tôi.
Ok, tôi thừa nhận, tôi thực sự có chút để ý đến hắn. Thực sự chỉ một chút thôi. Nhưng cái một chút ấy ngay tức khắc biến mất khi tôi tận mắt thấy hắn từ chối một nữ sinh học lớp A7.
Chuyện là vào giờ ra chơi, tôi đang cùng Trần Minh Triết thảo luận về vấn đề 'quyền tự do' của đối phương thì đột nhiên từ bên ngoài cửa, một nữ sinh 'e thẹn' lặng lẽ bước vào.
Tôi chắc chắn nhận ra cô nàng vì đó là hoa khôi rất nổi tiếng của A7 tên Nguyễn Kỳ Vi. Vấn đề không phải ở chỗ cô nàng là ai mà ở chỗ trên tay cô nàng đang cầm một bó hoa hướng dương to chà bá.
Thấy cô nàng, nam sinh lớp tôi ồn ào náo nhiệt cả lên. Trong đó không thể không kể đến nam sinh Thành Anh.
Cô nàng chậm rãi tiến về phía cuối lớp, nơi 'mĩ nam an tĩnh' lớp tôi đang làm bạn với quyển sách toán cao cấp.
Tôi thấy cô nàng đứng trước mặt 'mĩ nam an tĩnh' Lãnh Thiệu Huy rồi đưa bó hoa hướng dương ra trước mặt hắn. Tuy vậy, ngay cả một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-anh-se-cuoi-em/574889/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.