Sau khi trở về nhà, Ngự Thiên liền nhào thẳng lên cái giường king size siêu êm, siêu mềm, siêu mịn của mình mà bắt đầu vừa ăn vặt, vừa coi những bộ phim cung đấu đang rất thịnh hành hiện nay, cũng đang được chiếu đến đoạn cao trào.
Vì nỗi niềm say mê với những thước phim đấu đá hoàn mỹ trên màn ảnh kia, nên Ngự Thiên hầu như vẫn chưa ý thức được bước ngoặt của đời mình đã xảy ra như thế nào.
Vào lúc này, mấy kẻ te tua tơi tả bên góc đường lúc trước đều đã biến hóa đến nghiên trời lệch đất, khó mà hình dung được, giống như một giống loài chó bị ghẻ bỗng chớp mắt liền thành chó bông đầy lông vậy và họ là cũng thế.
Sau khi thay mấy bộ đồ như giẻ rách kia ra, thì vẻ đẹp trai của cả đám đều được tút lại một cách hoàn mỹ không góc chết. Tuy trên mặt vẫn còn hằn dấu những vết thương nhưng nó cũng không gây trở ngại gì tới nhan sắc của bọn họ cả và hiển nhiên nó lại thành một loại trang trí nào đó khiến bọn họ trông càng thêm khí phách.
(Tác giả: tao tả mà tao nghe nó nhứt nách vờ lờ ra!
Ngự Thiên: nói thật nghe mày kể tao cũng thấy nhứt nách lắm á, mà thôi ráng nhịn cho đời nó yên ổn! Cho gia đình sau này nó bình yên!!)
Được bu ở giữa một đám nhặ... à nhầm... một đám người là một nam nhân, cả người hắn đều toát ra lệ khí âm trầm dọa người. Đôi mắt vốn thâm sâu cũng đã không che giấu nổi lửa giận của hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-tien-sinh/1329649/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.