Hôm sau, Ngự Thiên đúng giờ đi đến lễ tang của bốn tên đệ đệ kia.
Ánh mắt của y tràn đầy cảm xúc phức tạp, y lẳng lặng giương mắt nhìn bốn khung ảnh ở kia, dù cho đã biết sự thật đằng sau nó là thế nào, nhưng cũng không thể khiến tâm y ngừng nhói.
Khẽ liễm mi che giấu cảm xúc phập phồng nơi đáy mắt, ai cũng không đến làm phiền y, bọn họ thân đều là cô nhi nên cũng chẳng có người thân khóc than hay đau lòng vì họ, chỉ có bạn bè xung quanh thay họ bi thương.
Triệu giảng viên, vị giảng viên cho bài tập họ làm để rồi ông trời ngứa mắt đến hết chịu nổi mới giáng cho một phát thăng luôn cũng đang ở đây. Cô hết sức đau lòng những học viên này, muốn an ủi lại không biết nên an ủi những gì.
Cô thầm quyết định, sẽ không cho bài tập cho Ngự Thiên nữa, miễn toàn bộ bài tập sau này cho nó đi, mình thật là thông minh mà. (─‿‿─)
Nếu biết suy nghĩ lúc này của Triệu giảng viên, chắc chắn Ngự Thiên sẽ nôn máu tại chỗ ngay.
Xưng hùng xưng bá lâu như vậy rồi mà vẫn phải học đại học thì thôi khiến y chết quách cho rồi đi, dẹp cái mớ bài tập kia đi, dẹp mấy bài thuyết trình kia đi, lý thuyết lý trấu gì, quăng hết đi. (°ㅂ°╬)
Ông đây muốn sống an nhàn hai mươi năm ở nơi này, ai cũng đừng hòng bon chen vào đời sống ông đây để làm khổ ông. ヽ( ̄~ ̄ )ノ
Sau khi nhìn xác huynh đệ mình cứ thế mà bị chôn xuống lỗ, chỉ còn mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-tien-sinh/1329648/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.