Các ngụy long đi vòng vòng dạo quanh một hồi liền (giả vờ) mệt mà vào một tửu quán uống trà.
Kêu một bình trà ra, cả năm người lại bắt đầu trang b. Năm vị công tử đầy khí chất đầy thanh nhã không tầm thường.
Lại cầm một ly trà đang tỏa khói nhè nhẹ làm khuôn mặt của họ càng trở nên mờ ảo như trích tiên lại như mị ma từ địa ngục.
Năm mỹ nam hội tụ làm biết bao ánh nhìn xao xuyến. Có người nhìn tới đỏ mặt thẹn thùng, có người suy nghĩ sâu xa.
Chỉ tiếc là họ không thể nghe thấy cuộc đối thoại của năm mỹ nam thôi. Nếu không mộng gì gì đó liền tan vỡ, nát đến không thể nát lại.
Ngự Thiên cả khuôn mặt nghiêm nghị thưởng thức nước trà. Đôi mắt phượng sắc bén như nhìn thấu mọi thứ. Hắn chậm rãi mở ra cái môi mỏng nhàn nhạt nói chuyện.
"Không biết ở đây có trà đá không hé?!!!"
Phong Vũ bên cạnh vui vẻ nở nụ cười càng làm đậm thêm khí chất tà mị vốn có của hắn.
"Nếu có thì kêu cho ta một ly với!!!"
Ngữ Ngôn cố gắng nghẹn hoạt động để tiếp tục trang bức. Mịa nó giờ mà cử động thế nào cũng bị bọn kia tẩn chết cho xem.
(Bọn kia "biết vậy là tốt đó chú em!!!")
"Ừ, tui cũng thèm cho một ly với!!"
Mặc Uyên vốn trầm lặng nay càng thêm tĩnh lặng càng phù hợp với khí chất cao lãnh của hắn. Khuôn mặt không quá nhiều cảm xúc, hắn híp nhẹ mắt lại càng làm hắn trở nên thoát tục.
(Bọn kia: sao m chưa siêu thoát luôn đi!!")
"Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-tien-sinh/1329588/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.