Thời gian thoáng chốc trôi qua, các ấu xà đã ngủ tận năm ngày năm đêm cũng tới lúc nên thức dậy rồi.
Bóng hình nam nhân đó cũng thoáng chốc phai nhạt đi rồi biến mất.
Các ấu xà lục tục tỉnh dậy, mở mắt còn lèm nhèm ra, ưỡn thẳng thân xà ra theo thói quen nhìn hệt như một chiếc đũa vậy.
Các ấu xà liền bắt đầu vồ bắt các nhánh Tinh thảo, dần dần chúng phát hiện mấy nhánh cỏ này không còn hiệu quả như lúc trước nữa rồi.
Mang theo sự tiếc nuối nhàn nhạt, chúng đành từ bỏ kế hoạch ăn để thăng cấp này thôi. T-T
Các ấu xà lại lần mò mà kiếm đường đi ra.
Ngự Thiên quan sát xung quanh dùng đuôi chỉ về một phía "Đi hướng Bắc đi!!"
Trong khi đuôi nó lại chỉ về hướng Nam.
Các ấu xà "......" = =
Bệnh mù đường của lão đại lại tái phát rồi!! Phải làm sao mới tốt đây!!!
Trong khi các ấu xà còn đang bâng khuâng có muốn hay không đập bất tỉnh lão đại rồi khiêng đi.
Ngự Thiên bỗng cảm nhận được ác ý đang bủa vây lấy nó, làm nó lạnh cả sống lưng. Thì Mặc Uyên nhạy cảm mà nắm bắt được một điều khá lạ.
Vốn các nhánh cỏ luôn luôn né xa bọn họ hết mức có thể. Luôn đem họ thành trung tâm của một vòng tròn mà cô lập.
Hiện tại, xem ra vòng tròn này bị méo a. Có một phía dầy hơn các chỗ khác, làm nó không khỏi liên tưởng tới mấy nhánh có như đang bảo vệ vật gì đó.
Đem ý nghĩ của mình nói cho các xà khác thảo luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-tien-sinh/1329579/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.