“Ôngchủ...”
May mà giọng nói của một vệ sĩ vọng tới, cắt đứt nụ hôn mờ ám, nếu không, thựcsự tôi không biết sau đó Hàn Trạc Thần sẽ làm những gì. Rất có thể hắn sẽ cưỡngdâm đứa con gái chưa đến tuổi vị thành niên...
“Việc gì thế?” Hàn Trạc Thần gọi tên vệ sĩ đang vội vàng xoay người bỏ đi. “Nóiđi!”
“Vâng...” Tên vệ sĩ ngại ngùng nhìn tôi rồi lại nhìn Hàn Trạc Thần, một lúc saumới nghĩ ra mình đang định nói gì. “Cảnh sát Vu đến rồi ạ! ông ấy nói muốn gặpông chủ và con gái... Ông chủ.”
Tên vệ sĩ ngẩng đầu nhìn sắc mặt của Hàn Trạc Thần, khi nói đến hai chữ “congái” giọng hắn ta như muốn tắc nghẹn: “Hỏi thăm quá trình bắt cóc hôm qua.”
“Mời ông ta vào!”
Khi tên vệ sĩ bước ra ngoài tôi có thể thấy rõ hắn ta thở phào một hơi, thầmgạt mồ hôi trên mặt. Cũng khó trách hắn ta đã bị hù dọa đến như vậy. Hắn ta mớiđến đây được hai tháng, có lẽ chưa ai nói với hắn ta rằng tôi là con nuôi củaHàn Trạc Thần.
Tôi lén lút liếm môi, trên đó vẫn còn dư vị của sự tê dại. Nếu nụ hôn hôm quatôi có thể hiểu là nụ hôn chúc ngủ ngon của người cha dành cho con gái thì hômnay... tôi có thể tựa lừa mình đó là nụ hôn chào buổi sáng không?!
Cảnh sát Vu vẫn mặc bộ cảnh phục trang nghiêm, dáng người không cao, có chútbéo phì nhưng được bộ cảnh phục ấy tôn lên vẻ rắn rỏi.
Ông ta bước vào, rút ra một tờ giấy và một cây bút từ tập tài liệu, gương mặtvẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-soi/206918/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.