Đó làbữa tối ngon nhất trong đời tôi. Tôi học từ hắn cách ăn tôm, cua, học từ hắncách thưởng thức rượu vang đỏ. So với XO và bia thì rượu vang đỏ mới thực sựkhiến người ta say đắm. Chỉ cần ngắm thử chất lỏng màu đỏ ấy đã là một kiểuhưởng thụ.
Đặt ly lên môi, tôi hít ngửi thứ hương thơm nhè nhẹ mà sâu lắng giống mùi hươngtrên cơ thể hắn. Tôi nhấp một ngụm, hương thơm, vị ngòn ngọt thật giống hươngvị trên môi hắn. Tôi lén nhìn đôi môi hắn, tim loạn nhịp.
“Hóa ra trên đời này lại có thứ rượu ngon đến vậy, chả trách anh lại thích nó.”
Hắn lắc đầu, ngón tay dưới nền đỏ thẫm của chất lỏng trông thật cô độc, đángthương.
“Trước đây anh thích uống rượu trắng và bia, đặc biệt là cùng đại ca và các anhem cụng ly uống đến khi say bí tỉ, lúc đó mỗi sợi thần kinh đều bị chất cồnkích thích, anh luôn nghĩ cả thế giới đều thuộc về bọn anh... Sau khi đại ca rađi, anh chỉ uống vang đỏ vì anh luôn cần phải tỉnh táo, luôn tự nhắc mình, anhchỉ là một người bình thường...”
“Xin lỗi!”
“Không sao, nhiều năm như vậy anh cũng đã quen rồi!”
Câu “xin lỗi” này là tôi nói thay bố tôi. Bố tôi đã làm một việc không nên làm,không những giết chết ông trùm Lôi mà khiến cả nhân tính trong Hàn Trạc Thần bịtàn phá.
Nếu không, với những gì tôi biết về Hàn Trạc Thần, hắn sẽ không giết người vôtội.
“Thiên Thiên, em có rời bỏ anh không?” Hắn lo lắng nhìn tôi. “Hôm nay lúc anhđi đón em, nghe cô giáo nói em về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-soi/1257340/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.