Cuộc sống thực tế đã bức bách tôi trở thành một con chó vậy mà bây giờ tôi còn phải làm nô lệ của quỷ ư?
Giao tiếp với quỷ khác gì lọt da hổ đâu?
Thế nhưng tôi nào dám từ chối, cha mẹ tôi còn nằm ở bệnh viện chờ tôi chăm sóc, nếu mà tôi cứ thế này chết đi, khi họ tỉnh dậy, sao có thể chấp nhận được đả kích kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.
" Tôi đồng ý với anh...anh muốn tôi làm gì tôi cũng đồng ý cả..."
Tôi vội vàng buột miệng thốt ra, chốt lại là sợ anh ta sẽ đổi ý vào giây tiếp theo.
Nói xong, anh ta buông tôi ra đi tới cái ghế trong phòng tắm ngồi xuống, anh ta chờ đợi động tác tiếp theo của tôi với ánh mắt vui đùa.
Đầu óc của tôi choáng váng một hồi, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin chẳng lẽ ý muốn của anh ta, làm nô lệ chính là muốn tôi làm cơ thể của anh ta ma thoả mãn?
Điều này không khỏi làm tôi cảm thấy ghê tởm, chỉ nghĩ tới thân thể lạnh như băng cùng cơ thể âm lãnh của anh ta thôi cũng khiến dạ dày của tôi dâng lên một trận sông cuộn biển gầm.
Tôi vất vả lắm mới bước đi được, không ngờ là đi được có hai bước thì trong cổ họng tôi có một trận chua lòm xông lên, tôi cảm giác được và bổ nhào tới trước bồn cầu và điên cuồng nôn.
"Ụa... ọe..."
Trong một giây tiếp theo, tóc của tôi bị anh ta nắm lấy một cách bất chợt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-quy/3081020/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.