Cùng với động tác duỗi thẳng thắt lưng, là giọng nói lạnh như băng vang lên ở bên tai tôi:
"Không cần kìm nén, nếu muốn kêu thì cứ kêu ra tiếng, để cho bạn cô nghe cũng không sao..."
Độ ấm ở bên trong người tôi không ngừng tăng lên, tôi cảm nhận được có dòng điện chạy trong xương cốt lan ra khắp người mình cũng không khiến cho tiếng kêu ngâm nga lẳng lơ không chịu sự khống chế mà tràn ra khỏi miệng.
"A...ha..."
Không còn cách nào khác tôi chỉ có thể cắn chặt lấy môi bản thân mới có thể miễn cưỡng được, làm cho âm thanh của mình giảm đến mức nhỏ nhất.
Trong khoang miệng tôi có mùi máu tanh như gỉ sét, nhưng tôi không cảm nhận được cơn đau, có lẽ là do dòng điện từ bụng nhỏ khuyết tán ra gây tê dại thần kinh rồi, cũng với đó là những giọt nước rơi từ trên mặt xuống, không biết là nước mắt hay mồ hôi nữa.
Ngay khi tôi sắp ngất đi, người đàn ông trên người tôi, cuối cùng cũng gầm nhẹ một tiếng, run rẩy xụi lơ trên lưng tôi, kết thúc cuộc tra tấn kéo dài này.
Tôi vô cùng chật vật, xụi lơ ngã xuống đất, muốn đợi anh ta rời đi nhưng không ngờ anh ta lại cúi người bế ngang eo tôi lên, làm tôi sợ đến mức kinh hãi hét lên:
"Anh còn muốn làm gì nữa hả?"
Trong lúc hoảng loạn, tay tôi không tự giác được mà ôm lấy vai anh.
"Trên người của cô toàn là thứ bẩn thỉu, chẳng lẽ không muốn tắm rửa?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-quy/3081018/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.