Tôi ở một bên nhanh nhẹn tránh đi thanh kiếm gỗ đào từ sư phụ, nhưng kiếm kia vẫn làm tôi cảm thấy rất áp lực.
" Sư phụ, ông hãy nghe tôi nói, tôi tuyệt đối sẽ không ăn con người, xin ông đừng giết tôi."
Nhưng sư phụ là người có chính khí, làm sao có thể nghe lọt tai lời cầu xin của tôi, cuối cùng ngay cả các vị thần xuống phàm.
Thần Dương Tiễn xuống phàm, sư phụ xuất chiêu liền có tiên khí, ngay cả cách xa cũng có thể cảm nhận được sức mạnh đó, uy lực đó hoàn toàn không thua gì chưởng gió của Lãnh Thiên Ngạo, mặc dù tôi rất linh hoạt có thể né tránh nhưng cứ tiếp tục đánh tiếp thế vậy thì căn phòng này sẽ bị hai người chúng tôi đánh cho sập mất.
" Hiểu Hiểu, cẩn thận!!"
" Chu Hiểu Hiểu, cô chớ làm sư phụ tôi bị thương!!" Lỗ Gia Minh rất lo lắng.
" Anh yên tâm, ông ấy cũng là sư phụ của tôi."
Bởi vì tôi sợ làm tổn thương tới sư phụ, nên tôi dần dần yếu thế đi, một cái né tránh không kịp nên bị Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao(*) của Dương Tiễn đâm vào phần bụng của tôi.
"Không."
Tôi quát lớn một tiếng rồi nắm chặt lại nắm đấm, một giây sau, tôi có thể nghe rõ ràng tiếng xé toạc ở sau lưng mình, rồi những mảnh thịt vươn ra từ sau lưng tôi.
Đôi cánh của tôi khác với Lãnh Thiên Ngạo, nó được tạo thành từ những thớ thịt cứng và đẫm máu, giống như là dưới tình huống cấp bách đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-quy/3080947/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.