Chương trước
Chương sau
" Nếu bọn Hàng Thi bên kia đã bắt động thủ, vậy Trịnh Viễn Phàm có lẽ nào đã gặp nguy hiểm? "

" Tần Hách đã tiêu trừ hết hồ sơ của mọi người, hiện tại bọn họ cũng giống như chúng ta, đều là người đã chết, ngoại trừ quản ngục Đặng Khải quản lý của nhà tù này, dù là vậy em cũng không cần lo lắng, nơi này đã bị chúng ta chiếm giữ, cho dù bọn họ phát hiện ra Đặng Khải, cũng không có biện pháp bắt chúng ta "

" Đặng Khải không có người nhà à? "

Thiên Ngạo gật gật đầu:

" Thông minh! "

Nói mấy câu, chúng tôi đã từ thông đạo bí mật đi vào, căn cứ nhà tù bí mật này giống như một cái khoang thuyền, sau khi đi vào ở giữa có một con đường chia căn cứ thành hai nửa, bên trái hướng ra bên ngoài một nửa là dùng để giám thị và làm việc, một nửa bên phải dựa lưng vào bụng núi là phòng dùng để nghỉ ngơi. Đặng Khải vừa dẫn chúng tôi đi tham quan, vừa giảng giải.

" Trong két sắt phòng khách này là một mật đạo, mật mã chỉ có chúng ta có, cho dù gặp phải tình huống đặc thù, cũng có thể tranh thủ cho chúng ta một ít thời gian để chạy trốn. "

" Suy nghĩ thật chu đáo. "

Đây là một lời khen phát ra từ nội tâm. Đi về phía sau là bị chia thành các gian phòng nhỏ, trong phòng đặt trên dưới giường, bên trong đã có người ở, cụ thể mà nói hẳn là nơi thi quỷ ở. Những người đó tôi chưa bao giờ thấy vào trước đây, sao lại ở đây?

Bọn họ vừa nhìn thấy Đặng Khải liền lập tức đứng dậy nghiêm, vẻ mặt tất cung tất kính, Đặng Khải cùng bọn họ phất tay xem như chào hỏi. Đặng Khải dào dạt đắc ý nói, tôi lại nhịn không được sau lưng đổ ra một tầng mồ hôi lạnh:

" Đây đều là kiệt tác của Trần Kha? "

"Đúng vậy, trong khoảng thời gian này cô ấy rất vất vả, đi xa hơn nữa chính là phòng thí nghiệm của cô ấy. "



"Tôi không cần đi đến phía trước. "

Tôi dừng lại bước chân, tầm mắt nhìn lại căn phòng vừa rồi đi qua giống như là nhà tù được ngụy trang:

" Những thi quỷ kia đều là tử tù, khi còn sống cũng không biết đã làm cái gì, nói không chừng còn có loại người đại gian đại ác, chúng ta có thể khống chế được sao? ”

" Không phải còn có cô sao? Thật ra thì nếu hôm nay cô không tới tôi cũng muốn mời cô tới, đem bọn họ đều khế ước ở trên người cô. ”

Tôi bị dọa lui về phía sau một bước, nhịn không được lắc đầu:

" Anh quá xem trọng tôi rồi, nhiều người như vậy tôi … Không có cách nào có thể làm nhiều pháp sự như vậy! "

Thiếu chút nữa là tôi đã để lộ bí mật của thuật ngự quỷ, cũng may tôi kịp thời nhớ tới Đặng Khải cũng là thi quỷ bị khế ước, không thể không có lòng đề phòng, nếu như bị anh ta biết thuật ngự quỷ có tác dụng là lẫn nhau thì không tốt. Nhiều quỷ hồn khế ước như vậy trên người tôi, nếu như bọn họ cùng nhau tạo phản, với pháp lực của tôi thì tuyệt đối không có biện pháp khống chế bọn họ.

" Từ từ thôi, cô nhất định phải giúp chúng ta một việc này "

" Vậy như vậy đi, nếu anh đã biết bọn họ, vậy những thi quỷ khi còn sống đã từng hung cực ác thì trực tiếp xử lý, dư lại để tôi khế ước "

Năng lực thi quỷ nếu không mạnh, về số lượng hẳn là có thể khế ước nhiều hơn một chút, cũng không sợ bọn họ tạo phản. Đặng Khải suy nghĩ một chút về lời nói của tôi, có lẽ cũng cảm thấy có đạo lý, gật gật đầu đồng ý. Thiên Ngạo thu dọn phòng xong rồi đi tới, đưa tay vòng quanh vai tôi:. Truyện Light Novel

" Thế nào, em có hài lòng với nơi này không? "

" Rất tốt, em hiện tại đã không còn gì mong muốn thêm, chỉ thầm nghĩ nhanh chóng diệt trừ hết một đám người bên Hàng Thi, sau đó chúng ta có thể giải thoát rồi. "

" Chờ sau khi diệt trừ Hàng Thi, cô muốn làm gì tiếp theo, Hiểu Hiểu? "

Đặng Khải nghiêng đầu nhìn tôi. Tôi lúng túng cười cười đáp:

" Tôi vẫn chưa nghĩ kỹ ”

Nói thật, ngay cả việc diệt trừ đám Nói thật ngay cả việc diệt trừ đám người Hàng Thi có thể thuận lợi hay không mà tôi cũng không xác định, thì làm sao dám nghĩ đến chuyện mai sau, nếu chỉ là suy nghĩ thôi, chẳng phải cũng chỉ làm cho người ta quá thất vọng.

" Vậy đêm nay từ từ mà suy nghĩ đi, tới lui xông xáo lâu như vậy, em cũng nên nghỉ ngơi "

Nghe Thiên Ngạo nói như vậy, Đặng Khải thức thời tạm biệt, Thiên Ngạo ôm tôi xoay người, ngay trong nháy mắt khi xoay người đó, xuyên qua cửa sổ tôi đã nhìn thấy bóng dáng Trần Kha, ánh mắt của cô ta vẫn không thân thiện như vậy. Sau này mọi người phải ở dưới một mái hiên, thật đúng là không được tự nhiên.



Nằm ở trên giường mà tôi vẫn cảm thấy có chút lo lắng, lúc trước Trần Kha đem trọng tâm đặt ở trên người Liễu Sương Sương, cho nên mới không có xuống tay với tôi, nhưng hiện tại thân thể của Thiên Ngạo đã bị cướp đi, nếu như cô ta không phải muốn đi tìm Liễu Sương Sương trút giận, vậy mục tiêu của cô ta hẳn là trở lại trên người tôi.

"Đang suy nghĩ cái gì? "

Lãnh Thiên Ngạo duỗi cánh tay, để cho tôi gối đầu lên tay anh ta. Tôi hít một hơi thật sâu:

" Không nghĩ gì cả, chỉ không ngủ được. ”

" Có phải do tối nay anh không yêu em, cho nên em không ngủ được không? "

Thiên Ngạo nói xong củi người hôn trộm lên môi tôi một cái. Tôi tức giận đấm một quyền qua:

" Đã là khi nào rồi, anh còn nói những lời này, còn không nghĩ chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"

" Ai nói anh không nghĩ, chỉ là không có nói cho em biết mà thôi, hết thảy đều có anh, em chỉ cần ngoan ngoãn ở chỗ này, chỉ cần em bình an vô sự là tốt rồi "

Nói xong anh ta nắm tay tôi và nhéo nhéo:

" Em biết không? Lúc trước chạy tới tứ hợp viện, thấy cả người em đầy máu, anh cảm giác mình đau lòng đến mức muốn hồn phi phách tán. "

" Em là quỷ mà? Không dễ dàng chết như vậy đâu. ”

Anh ta đặt tay tôi lên ngực của mình:

" Lúc đó thật sự làm anh sợ hãi, hứa với anh, sau này mặc kệ là ai mà muốn làm hại em, em đều phải đánh trả, được không? ”

Trong lòng tôi kinh ngạc, chẳng lẽ Thiên Ngạo biết tôi là cố ý suýt chết. Nhưng đó chỉ là trước đây mà thôi, sau này tôi sẽ không làm thế nữa:

" Em hứa với anh, sau này, mặc kệ là ai, em tuyệt đối không hạ thủ lưu tình. "

Chắc chắn là như vậy rồi, lúc trước Liệt Phong để lại cho tôi cái bóng ma kia thật sự là quá sâu, tôi tuyệt đối không thể để thi quỷ lại kéo người vô tội vào. Vừa nghĩ tới hình ảnh kia, tôi càng không buồn ngủ, mè nheo với Thiên Ngạo:

" Nói cho em biết đi, kế hoạch của anh là cái gì vậy, em cũng muốn tham gia vào trong đó ”

" Anh đã nói rồi, em không cần … "



" Em phải biết! "

Không đợi anh ta nói xong, tôi ương bướng cắt ngang. Thiên Ngạo không thể từ chối tôi, đành phải đem ý tưởng chia sẻ với tôi.

" Lãnh Triết Lăng bây giờ lấy lại cơ thể, vậy bây giờ chính là bọn họ đang ở ngoài sáng, hơn nữa tập đoàn Hành Vũ hiện tại có địch ở bốn phía, Lãnh Triết Lăng nhất định sẽ đến công ty … "

" Vì sao anh luôn nhắc tới Lãnh Triết Lăng, anh muốn diệt trừ anh ta ở công ty? "

"Là em nhất định muốn anh nói, anh nói em lại không thích nghe. "

Thiên Ngạo không nói gì lại thở dài một tiếng, lập tức híp mắt nhìn chằm chằm vào mắt tôi:

" Đừng quên, gã ta hiện tại chính là thi quỷ, vẫn là phe bên Hàng Thi kia, còn luôn miệng nói cái gì tham dự, mà xem thái độ hiện tại của em thế này nếu lần sau hai người gặp lại, chính là ngày chết của hắn. ”

" Nếu như anh ta thật sự trở thành chó săn cho Hàng Thi, thì em sẽ không bỏ qua cho anh ta! "

Tôi âm thầm nắm chặt nắm tay. Tôi đã nói rồi, tuyệt đối sẽ không để cho loại thảm kịch trước kia lại phát sinh, nhưng giờ khắc này tôi có chút không tự tin, chúng tôi lên cờ hiệu chính nghĩa luôn miệng nói phải diệt trừ Hàng Thi, nhưng chính mình lại ở chỗ này biến tử tù thành thi quỷ. Cái này thì có khác gì với Hàng Thi đâu?

" Thiên Ngạo, anh có từng nghĩ qua chưa là chờ sau khi diệt trừ được Hàng Thi, chúng ta sẽ làm như thế nào? "

" Lúc trước không phải đã nói qua rồi hay sao? Anh sẽ ở bên em với Mậu Ngoan, chúng ta đi đến một nơi mà không ai có thể tìm thấy chúng ta. "

Thiên Ngạo không cần suy nghĩ liền trả lời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.