" Tôi làm sao có thể đâm anh, anh chính là anh ba mà Thiên Ngạo thích nhất đó, nếu Thiên Ngạo trở về phát hiện ra tôi giết anh thì anh ấy nhất định sẽ không bỏ qua cho tôi."
Tôi nhanh chóng xua tay, cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng nghĩ tới muốn giết anh ta, lúc trước đem kiếm hướng về phía anh ta cũng chỉ là muốn tranh thủ thời gian ở trước mặt Hàng Thi.
" Nếu như tôi không phải anh ba của Thiên Ngạo thì sao, hôm nay cô sẽ làm như thế nào? "
" Vậy tôi cũng sẽ không đâm anh đâu, anh đã đỡ một chưởng cho tôi, tôi không thể vì chính mình mà giết chết ân nhân cứu mạng mình."
Tôi nói đúng sự thật. Sau khi Vưu Tích nghe xong cũng không nói gì, chỉ là ngơ ngẩn nhìn tôi, đây là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với ánh mắt của anh ta, nhắc tới cũng kỳ quái, bị anh nhìn như vậy làm tôi rất xấu hổ, tôi vội vàng đi tới trước mặt anh ta.
" Anh ba, anh có cảm giác thế nào, có chỗ nào không khoẻ không, để tôi lại đốt cho anh một lá bùa giấy."
" Không cần, tôi không có việc gì, nghỉ ngơi một ngày là tốt rồi, còn anh hai như thế nào rồi? "
Vưu Tích nói xong dời tầm mắt chuyển đến trên người Mạc Trát Tà, Mạc Trát Tà vẫn chưa tỉnh lại, khuôn mặt tái nhợt cũng chưa khôi phục lại sắc hồng.
" Tình huống của anh hai tương đối nghiêm trọng, quỷ khí trong người bị Hàng Thi rút đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-quy/2645345/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.