Khiếu Khôn Cư.
Hắc Sơn Minh Tú vẫn chưa ngủ, đang ngồi trước thư án viết gì đó, khi Khanh Tố và Bạch Tam bước vào, bà thậm chí còn không ngẩng đầu lên. Khanh Cửu Ngôn đứng một bên mài mực, chăm chú nhìn vào nội dung trên giấy, khóe miệng mỉm cười ung dung.
Khanh Tố không dám làm phiền họ, sau khi chào hỏi cha mẹ thì kéo Bạch Tam đứng một bên lặng lẽ chờ đợi. Mặc dù xót Bạch Tam chịu mệt mỏi nhưng lúc này hắn không thể thể hiện quá rõ ràng trước mặt mẫu thân, nếu không sợ sẽ đổ thêm dầu vào lửa.
Bạch Tam tính tình trầm tĩnh, đi đến đâu cũng có thể im lặng cả ngày, lúc này có Khanh Tố ở bên cạnh, nàng càng không cảm thấy sốt ruột. Bạch Tam chỉ liếc nhìn Hắc Sơn Minh Tú và Khanh Cửu Ngôn, thầm nghĩ Thụ Tam giống phụ thân hơn, rồi đưa ánh mắt trở về khuôn mặt của Khanh Tố bên cạnh.
Một lúc sau, Hắc Sơn Minh Tú đặt bút xuống, vươn vai một cái, Khanh Cửu Ngôn lập tức đi ra phía sau xoa bóp vai và cổ cho bà.
Bạch Tam nhìn thấy, trong mắt hiện lên ý cười nhạt, chỉ vì nghĩ đến Khanh Tố cũng ân cần săn sóc nàng như vậy, nàng vô thức nhìn về phía hắn, tình cờ chạm phải ánh mắt của hắn, nhìn thấy tình cảm nồng đậm trong đó, trái tim liền bị tan chảy.
"Nha đầu kia, lại đây." Hắc Sơn Minh Tú thu hết mọi thứ vào mắt, giơ tay chỉ vào Bạch Tam, lạnh lùng nói.
Bạch Tam do dự một chút, Khanh Tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-canh-chung/3375571/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.