Chương trước
Chương sau
Cậu nhóc nghiêng đầu qua một bên, nhẹ giọng nói: “Cũng không phải là không thích thúc thúc, chính là mấy ngày hôm trước đóng phim, nghe người ta nói chị Duyệt Hàn là bởi vì thúc nên bị người ta mắng rất thảm.”

Cậu nhóc tuy rằng còn nhỏ, nhưng cũng đã tiến vào giới giải trí đũn được hai ba nam cho nên so với những đứa trẻ đồng trang lứa cũng mẫn cảm hơn rất nhiều.

Chỉ là giờ phút này, cậu nhóc yên lặng nhìn thân ảnh ở trong phòng bếp, ánh mắt đơn thuần vô tội của cậu bé lại toát lên một tia đau lòng.

“Cho nên nhóc là vì muốn bênh vực cho chị Duyệt Hàn?” Giang Thịnh Hoài từ từ dẫn dắt từng bước, còn không quên xoa xoa đầu cậu bé.

“Vậy có thể nói cho thúc thúc nghe hay không, nhóc vì cái gì lại thích chị Duyệt Hàn như vậy?” Có lẽ trên mặt Giang Thịnh Hoài biểu tình quá mức thành khẩn lại tự nhiên, làm cho cậu nhóc cũng bị ảnh hưởng theo.

Có thể nhìn ra được, cậu nhóc đối với Giang Thịnh Hoàn sớm đã không còn sự kháng cự.

“Bởi vì chị Duyệt Hàn vô cùng tốt bụng, vừa nhìn đã biết là người tốt.” Nhi Tinh bĩu môi nói, trong ánh mắt toát lên vẻ kiên định cùng sự tin tưởng.

Giang ảnh đế còn đang định hỏi tiếp, Tần Duyệt Hàn đã bưng tới một mâm đồ ăn, quấy rầy bầu không khí này, khóe miệng Giang ảnh đế lộ ra một tia chưa đã thèm.

‘Ha ha ha ha, Tần tiểu hoa cô vừa quấy rầy cuộc nói chuyện của hai người đàn ông rồi.’

‘Giang Thịnh Hoài: Nếu không em có thể trở lại phòng bếp một chút nữa có được hay không?’



‘Lầu trên thật là biết cách tưởng tượng, nhưng mà tôi thích nha.’

Sau khi ăn xong, cậu nhóc liền bị đưa về nhà.

Trước khi đi, cậu nhóc còn kéo Tần Duyệt Hàn vào một góc, nhỏ giọng mà nói: “Chị Duyệt Hàn, hôm nay em đã giúp chị đóng dấu, nhất định chị sẽ thắng cuộc.”

Cậu nhóc ôm Tần Duyệt Hàn một chút, cuối cùng đi đến trước mặt Giang Thịnh Hoài cảnh cáo nói: “Tôi nói cho thúc nghe, thú không được khi dễ chị Duyệt Hàn, bằng không chờ đến lúc cháu trưởng thành, nhất định sẽ giúp chị gái nhỏ báo thù.” Cuối cùng cậu nhóc cũng rầm rì mà rời đi.

Bởi vì cậu nhóc nhỏ Nhi Tinh dùng kỹ xảo của bản thân, lúc tổ sản xuất công bố kết quả, CP Tần Hoài đại được hạng nhất nên được thêm một điểm, cuois cùng là Trương Nghiên cùng Trương Tử Dục lại bị trừ một điểm.

Thời điểm Giang Thịnh Hoài quay trở về phòng, Nghê Kiều lạp tức gọi điện thoại tới.

“Nghê Kiều, nếu không phải chuyện quan trọng, tôi lập tức kéo cô vào danh sách đen.” Bởi vì hôm nay có chút mệt mỏi Giang ảnh đế hơi táo bạo nói.

“Nha nha nha, tôi ước gì cậu đem tối vào danh sách đen, sau đó cả đời còn lại sẽ không phải nhìn thấy cậu nữa.” Nghê Kiều cười lạnh nói, không đem chút uy hiếp của Giang Thịnh Hoài vào trong mắt.

“Có việc gì nói nhanh đi, không thì tôi cúp máy.” Giang Thịnh Hoài cũng không biết nữ thần Nghê Kiều lúc trước đâu rồi, rốt cuộc phải trải qua chuyện gì mới có thể tu luyện thành như thế nào, hoàn toàn không biết xấu hổ là như nào.

“Không có chuyện ì, chính là cảm thấy tốc độ cậu bị vả nhanh cũng nhanh quá thôi. Ngày hôm qua còn muốn rời khỏi, hôm nay lại liền vội vàng đi lấy lòng giai nhân. Giang Thịnh Hoài không phải là tôi đã nói rồi sao, cậu nhất định sẽ tự mở cho mình một con đường chết thật xấu hổ mà.”



Giang Thịnh Hoài: “.....”

“Cô gọi điện thoại cho tôi chính là vì muốn nói cái này???” Giang ảnh đế cố nén xúc động ở trong lòng xuống.

“Cũng không phải chỉ có cái này, chính là vừa mới phát hiện một bí mật nhỏ. Hôm nay tôi từ chỗ lão Lê nghe nói, tổ sản xuất lúc nói thời điểm mời Chử Vũ Trạch, Chử Vũ Trạch nói cậu ta có thể tham gia, nhưng phải mời thêm Tần Duyệt Hàn.”

“Chử Vũ Trạch cùng cô ấy có quan hệ gì?” Giang ảnh đế phản ứng có chút vượt quá mức bình thường, có điều người đại diện của anh sớm đã không đem phản ứng này của anh vào trong mắt.

“Tôi đã điều tra qua, hai người đó lúc trước có cùng nhau đóng một bộ phim cổ trang mà thôi. Lúc ấy Chử Vũ Trạch đóng vai chính, Tần Duyệt Hàn lại đóng một vai phụ nhỏ, hai vai viễn cũng không có nhiều cảnh quay nào. Đúng rồi, cậu nhóc hôm nay ở cùng hai người cũng đóng ở trong bộ phim cổ trang đó, nghe nói lúc cậu nhóc kia phát sốt trợ lý lại không có ở bên người, là Tần Duyệt Hàn ở bên cạnh chăm sóc cậu nhóc đó một ngày một đêm.”

Thì ra là như này, khó nhách Nhi Tinh lại thích cô ấy như vậy, Giang Thịnh Hoài rốt cuộc cũng gỡ được hoài nghi ở trong lòng, có điều…

“Chử Vũ Trạch vì cái gì lại giúp đỡ cô ấy như vậy?” Chả nhẽ là yêu, Giang ảnh đế mới không tin tự nhiên sẽ giúp đỡ vô duyên vô cớ như vậy.

Bàn tay cầm điện thoại của Nghê Kiều buông lỏng, vấn đề này cô đã điều tra qua, có điều cũng không có kết quả nào hết.

Có điều cô thật ra lại biết được một chuyện, “Tôi có cùng người khác nói qua, Tần Duyệt Hàn có mối nhân duyên cũng không tồi, có mấy vị đạo diễn đều rất xem trọng cô ấy. Còn có chính là người đại diện của cô ấy, giống như vẫn luôn tranh thủ cố gắng tranh tài nguyên cho Tần Duyệt Hàn. Theo tôi thấy, chỉ cần cô ấy muốn, chuyện đi tới đỉnh cao của sự nghiệp là chuyện sớm hay muộn. Cô gái này cũng không tôi, nếu không cậu tiên hạ thủ vi cường, từ diễn thành thật đi?”

Nghê Kiều cảm thấy ý kiến này cũng vô cùng hay, cô không thể nhìn tên hỗn tử này cả một đời thê thê thảm thảm nha.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.