Bởi vì Tần Duyệt Hàn uống nhiều quá, cho nên lúc này hoàn toàn không che giấu ý nghĩ của chính mình. Đổi lại là ngày thường, khẳng định sẽ không nói ra những lời đó một cách đường hoàng như vậy.
“Vậy ra ngoài.”
“Ân? Giang lão sư anh…”
“Ra ngoài thì có thể thấy anh.”
Tần Duyệt Hàn bán tín bán nghi mà đứng dậy, hướng tới phía cửa mà đi đến.
Cô chỉ mới giữ cửa đẩy nhẹ một cái, liền có một lực từ cánh tay khác kéo cô đi ra ngoài.
Còn chưa có kịp phản ứng lại, liền bị kéo vào một phòng khác.
Bên trong là một mảnh đen tuyền, cái gì đều không thấy rõ, chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập của đối phương, còn có hương vị quen thuộc.
“Giang….”- Cô biết đó là anh.
Nhưng lời nói còn chưa ra khỏi miệng, cánh môi mềm như bông đã bị cánh môi khác bao bọc lấy.
Mới đầu còn không kịp thích ứng, nhưng chậm rãi cô cũng đi theo tiết tấu của đối phương, mà Tần Duyệt Hàn được rồi lại càng muốn nhiều hơn. Cô nỗ lực mở cái miệng nhỏ ra mà nghênh đón đối phương,
Một phen hôi môi qua đi, thân thể Tần Duyệt Hàn có chút xụi lơ, vội vội vàng vàng hô hấp vài cái.
“Giang lão sư, sao anh lại tới đây?” - Rõ ràng thời điểm ngày hôm qua nói chuyện phiếm, còn nói đang ở nước ngoài.
“Tiêu nha đầu ngày hôm nay đóng máy, cho nên đến đây chúc mừng em.” - Giang Thịnh Hoài dán lại gần mặt cô, hơi thở nóng ướt phả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-toi-trong-tim/2979913/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.