Vũ Ân Nguyệt sờ trán cô, thấy trán cô vẫn còn nóng, bà lại bật khóc, nhưng lo sẽ làm cô thức giấc nên vội đưa tay lau nước mắt. Cả nhà, ngoài Hoàng Quang Nghị và Quân Hạo Kiện vẫn ở quân đội chưa trở về, thì những người khác đều hay tin Hoàng Yến Chi nhập viện, không rõ vì sao lại sốt cao không hết, cả người mệt mỏi. Bệnh trạng khiến các chuyên gia cũng phải bó tay. Hoàng Minh Dạ giao An An cho Hạ Yên Nhi chăm sóc, còn mình thì liên tục chạy đến bệnh viện. Hoàng Yến Chi thấy anh đi tới đi lui thì nhắm mắt lại bảo: “Anh, anh đừng đi qua đi lại nữa. Anh làm em chóng mặt quá.”
Hoàng Minh Dạ lập tức dừng bước, ngồi xuống bên giường: “Được được được, anh không đi tới đi lui nữa. Em khó chịu ở đâu thì nói với anh ngay nhé.”
“Anh, An An sao rồi?” Hoàng Yến Chi thật sự rất nhớ con trai.
“An An không sao cả. Yên Nhi đang chăm thằng bé. Ngược lại là em đó, Chi Chi à, bây giờ anh báo cho Quân Hạo Kiện biết nhé.”
“Đừng báo. Anh, nhiều bác sĩ giỏi như thế khám cho em, em tin sẽ tìm ra nguyên nhân căn bệnh nhanh thôi, em sẽ khỏi bệnh ngay thôi. Không cần khiến thêm một người nữa lo lắng cho em.” Hoàng Yến Chi năn nỉ.
Hoàng Minh Dạ thật sự bị tức chết bởi em gái mình: “Em đã như vậy rồi còn sợ cậu ta sẽ lo lắng à? Chi Chi, đến lúc nào em mới có thể biết nghĩ cho mình nhiều hơn đây hả?”
Khóe môi Hoàng Yến Chi cong nhẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933965/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.