“Được rồi, hình như tôi đã làm cô sợ rồi. Đùa với cô thôi, cuộc sống của cô Hoàng mỹ mãn thế mà, chắc sẽ không bằng lòng làm chuyện như vậy đâu, coi như vừa nãy tôi chưa nói gì” Cô ta vừa cười vừa nói.
Hoàng Yến Chi không có cảm xúc gì, lạnh lùng nhìn cô ta: “Đùa vui lắm sao?”
“Không, chẳng vui gì cả, tôi đùa mệt rồi.”
Cô ta cười tủm tỉm: “Có điều, không quan tâm hai cô có tin không, tôi thật sự không có ác ý gì với các cô.
Trước đây làm chuyện đó với mẹ cô cũng là để dụ cô tới thôi, quả nhiên cô Hoàng không làm tôi thất vọng, còn đến nhanh hơn tôi nghĩ. Nhưng phải nói một điều là tôi cũng chẳng có mục đích gì, thật ra mục đích của tôi rất đơn giản, đó là muốn gặp mặt cô, giống như bây giờ vậy.”
“Vì sao?”
“Có lẽ là cô đơn.” Cô gái cười khẽ.
Từ đầu tới cuối, cô gái này vẫn chưa hề nói ra mục đích của mình, nói chuyện cũng chỉ có ba phần thật, bảy phần giả. Ánh mắt Hoàng Yến Chi càng lạnh lùng, đã nảy lên sát ý với cô gái này.
“Cô Hoàng, đừng có ý định giết tôi, mặc dù nếu hai người liên thủ thì tôi thật sự trốn không thoát, nhưng hai người cũng không toàn thây trở ra đâu. Muốn giết một ngàn địch nhưng phải hao tổn tám trăm thì chẳng ai muốn cả.” Dường như cô gái cảm nhận được sát ở trên người Hoàng Yến Chi, vừa cười nhẹ vừa nói.
“Tôi sẽ không nói ra thân phận của cô, mặc dù cuối cùng đúng là Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933939/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.