Hoàng Yến Chi mỉm cười: “Bà có thể gọi điện cho Yamamoto, xem thử ông ta có đến cứu bà không.”
Diệp Dung nắm chặt tay.
Hoàng Yến Chi đã nói vậy thì chắc chắn đã không liên lạc được với Yamamoto, nói cách khác, bây giờ bà ta hoàn toàn tứ cố vô thân.
Hoàng Yến Chi tiếp tục nói: “Không ngại nói cho bà biết một việc. Mấy tên tay chân ngoài kia của bà bây giờ cũng đã đi gặp Diêm Vương rồi, bà cũng đừng trông cậy sẽ có người đến cứu. Còn Yamamoto mà bà gửi gắm hy vọng, đoán chừng lúc này cũng khó bảo toàn được tính mạng.”
Hoàng Yến Chi không biết rằng Irene đã thành công chia rẽ quan hệ giữa Diệp Dung và Yamamoto. Cho dù Diệp Dung về nước R thì đón chào bà ta cũng chỉ là sự trả thù của Yamamoto.
“Vậy bây giờ cô định giết tôi sao?” Diệp Dung hỏi.
Hoàng Yến Chi lắc đầu: “Không. Giết bà thì hơi cho bà quá. Lần trước để bà chạy thoát, tôi đã buồn phiền rất lâu đấy, lần này thế nào cũng phải mời bà trở lại làm khách.”
Diệp Dung cười nhạt: “Bây giờ không sợ bị người ta phát hiện thân phận của cô nữa à? Sát thủ Mị! Có lẽ cô không biết, tôi đã sắp xếp nơi này xong xuôi, chỉ cần trong vòng ba ngày tôi không về nhà thì thân phận của cô sẽ bị phơi bày. Đến lúc đó, cô sẽ còn thảm hại hơn tôi.”
Hoàng Yến Chi không bị ảnh hưởng bởi lời của bà ta: “Bà cho rằng người ta sẽ tin lời bà nói sao?”
James đã sớm đưa cho cô phần tài liệu cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933932/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.