Thời gian phẫu thuật kéo dài đằng đẵng, lần này còn lâu hơn lần trước rất nhiều, Hoàng Yến Chi hơi sốt ruột. Lúc Hoàng Minh Dạ đến, Hoàng Yến Chi vẫn nhìn chằm chằm vào cửa phòng phẫu thuật.
Quân Hạo Kiện đã vào đó hơn ba tiếng rồi.
Chờ đến khi cửa phòng phẫu thuật được mở ra đã là bốn tiếng sau. Irene từ bên trong bước ra, vẻ mặt rất mệt mỏi.
Phẫu thuật gần tám tiếng, ngay cả anh cũng cảm thấy rất mệt: “Yến Chi, ca phẫu thuật rất thành công, chờ đến ngày mai khám xong là có thể xác định tình trạng hồi phục.”
Hoàng Yến Chi liền yên tâm, mỉm cười nói: “Em sẽ không nói cảm ơn đâu, anh mau đi nghỉ ngơi đi.”
Đã không còn chuyện của mình, Irene gật đầu liền rời đi.
Thuốc mê vẫn còn tác dụng, Quân Hạo Kiện đang ngủ. Hoàng Yến Chi ngồi bên giường lẳng lặng nhìn anh.
Lúc Quân lão gia xác định Quân Hạo Kiện không sao mới đi về. Ông đã chín mươi tuổi rồi, không thể khỏe bằng người trẻ tuổi được, ngồi chờ tám tiếng thân thể của ông sắp không chịu đựng được nữa rồi.
Hoàng Yến Chi vẫn ngồi trong phòng bệnh cùng Quân Hạo Kiện, mãi cho đến khi anh tỉnh lại.
ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ
Một tuần sau, Irene xác định chân Quân Hạo Kiện không có vấn đề gì mới để anh xuất viện. Chân anh có hy vọng khỏi hẳn là một chuyện đáng ăn mừng ở nhà họ Hoàng và nhà họ Quân.
Vì vậy, ngày anh xuất viện, hai nhà quyết định cùng ăn một bữa cơm, xem như là chúc mừng. Hoàng Minh Dạ tới đón Quân Hạo Kiện xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933884/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.