Nhưng đến nửa đêm, Quân Hạo Kiện đột nhiên sốt cao, Hoàng Yến Chi luôn để ý đến anh nên phát hiện được. Cô áp mặt mình lên trán anh, cảm nhận được nhiệt độ khác thường thì lập tức cuống cuồng.
“Hạo Kiện, anh có nghe em nói gì không, anh không được ngủ.”
Quân Hạo Kiện mở mắt, khẽ nói: “Anh vừa mới ngủ thì bị em đánh thức”
“Hạo Kiện, anh không được ngủ, nếu anh ngủ thiếp đi thì em sẽ rất sợ.” Hoàng Yến Chi khẽ nói.
“Em mà cũng biết sợ sao?”
“Em cũng biết sợ. Hạo Kiện trước giờ em không sợ chết, nhưng em sợ trông thấy người thân cận kề cái chết. Hạo Kiện, từ nhỏ em đã trải qua rất nhiều khổ đau và ký ức tối tăm, hạnh phúc với em mà nói là một chuyện rất xa xỉ, xưa nay em càng không dám hy vọng hạnh phúc xa vời.”
“Chị Ngân Ngân thường nói với em cho dù tuyệt vọng cỡ nào cũng không được từ bỏ hy vọng sống, cho dù đang giãy giụa trong địa ngục cũng phải cố gắng bò ra khỏi đó. Chị ấy luôn nói người thân là những người ấm áp nhất trên cõi đời này, chị ấy luôn miệng nói với em hãy về nhà.”
“Hạo Kiện, em đã trở về, nhưng lòng em vẫn vùng vẫy trong địa ngục, hai tay em dính đầy máu tươi.
Em không phải người thiện lương, cũng không phải người dễ dàng rung động trước người khác. Là anh, chính anh đã mạnh mẽ phá bỏ mọi sự kiêng kỵ của em, tiến vào cuộc sống của em, lôi em ra khỏi địa ngục. Bây giờ anh không thể cứ thế mà bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933867/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.