Đáy mắt Hoàng Yến Chi đầy ý cười, thấy thời gian không còn sớm nữa mới nói: “Cũng đã muộn rồi, anh nghỉ ngơi sớm đi, khi nào diễn tập quân sự mới kết thúc?”
“Một tuần, sau khi kết thúc anh sẽ được nghỉ mấy ngày, đến lúc đó sẽ có thể về nhà.” Hoàng Yến Chi nghĩ, đến lúc đó mình cũng sắp về nhà rồi, thật khéo.
“Được, em ở nhà chờ anh.”
Vừa cúp máy thì Daniel đến tìm: “Yến Chi, tôi đã liên lạc với bọn họ, triển lãm ngày mai mới bắt đầu. Hely rủ xuống dưới ăn chút gì trước rồi trở về nghỉ ngơi điều chỉnh múi giờ, cô thấy thế nào?”
“Ừ, cứ vậy đi, tôi cũng đói bụng rồi”
Hoàng Yến Chi trả lời, đồ ăn trên máy bay không thể nuốt nổi, cô hoàn toàn chẳng ăn được bao nhiêu, hơn nữa bay hơn mười tiếng, cô đã sớm đói bụng.
Triễn lãm lần này không có nhiều người lắm, nhưng những người tham gia đều là những nhân vật có tiếng tăm và địa vị trong giới họa sĩ, cỡ như Hoàng Yến Chi chỉ được coi là tiểu bối.
Theo thông lệ thì họa sĩ mới như cô không thể tham gia sự kiện giao lưu giữa các nghệ sĩ lớn thế này, năm nay đã là phá lệ.
Ở hội trường, Hoàng Yến Chi trông thấy một vài gương mặt quen thuộc, đó là những người cô từng gặp trong buổi triển lãm tranh tại Sydney.
Trở về khách sạn đã là 10 giờ tối, Hoàng Yến Chi xoa xoa chân mình. Trong bụng có một một sinh linh nên hiện giờ thể lực của cô không còn được như trước nữa, mới đứng có mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933860/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.