Cẩn Giai Thụy cười cười: “Chỉ bận rộn thời gian này thôi, đợi diễn tập xong rồi, anh sẽ có mấy ngày nghỉ.
Lúc đó anh sẽ ở bên em, nếu em thích, thì chúng ta đi du lịch ở một nơi nào đó gần đây.”
Diệp Dung cười cười: “Em không ham đi du lịch, em chỉ lo lắng cho sức khỏe của anh thôi.”
Cẩn Giai Thụy kéo Diệp Dung ngồi vào lòng mình: “Dung Dung, sức khỏe của anh rất tốt.”
Diệp Dung vòng tay ôm cổ Cẩn Giai Thụy: “Tất nhiên là em biết.” Ánh mắt của bà ta tràn đầy mờ ám, bởi vì mới tắm xong, nên chỉ mặc một cái áo ngủ, đai lưng buộc lỏng, làn da trắng tuyết như ẩn như hiện, trên người còn vương lại hương sữa tắm.
Tất cả rơi vào trong mắt Cẩn Giai Thụy, chính là lời mời gọi trần trụi. Ánh mắt Cẩn Giai Thụy sâu thẳm, cúi đầu hồn lên cổ Diệp Dung. Trong mắt bà ta hiện lên vẻ đã đạt được ý đồ, nhiệt tình đáp lại Cẩn Giai Thụy. Như củi khô gặp lửa nóng, hai người nhanh chóng lao vào nhau, trong phòng sách vang lên âm thanh khiến người ta đỏ mặt tía tai.
Tối nay, Diệp Dung vô cùng nhiệt tình, từ phòng sách đến phòng ngủ, rồi đến phòng tắm. Lúc Cẩn Giai Thụy chìm vào giấc ngủ, đã là chuyện của hai tiếng sau.
Diệp Dung xác nhận Cần Giai Thụy thật sự ngủ rồi, mới đứng dậy đi tới phòng sách, cả căn phòng tràn ngập mùi vị mờ ám. Diệp Dung đi tới bàn xem văn kiện Cẩn Giai Thụy viết, khóe môi cong lên, sau đó đặt văn kiện về vị trí cũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933859/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.