Cho dù Hoàng lão gia nói gì, Hoàng Yến Chi cứ im lặng quỳ ở đó, ánh mắt kiên quyết.
Hoàng lão gia thấy cháu gái bướng bỉnh, trong lòng vừa tức lại vừa thương. Ông có thể đoán được nguyên nhân vì sao nó làm như thế, nhưng cũng bởi vì biết rõ, nên ông mới càng không thể đồng ý.
Ông không thể để cho Hoàng Yến Chi vì muốn làm bà nội nó yên lòng ra đi mà hy sinh hạnh phúc cả đời mình. Quân Hạo Kiện quả không tệ, nếu như Hoàng Yến Chi và Quân Hạo Kiện kết hôn vì yêu nhau thì ông sẽ hoàn toàn không phản đối, thậm chí còn ủng hộ hai tay, nhưng thế này thì không thể được.
Lúc Hoàng Minh Dạ đến thì nhìn thấy cảnh này.
“Ông nội, có chuyện gì vậy ạ?” Hoàng Minh Dạ giật mình, cứ tưởng Hoàng Yến Chi đã làm sai chuyện gì nên ông nội mới tức giận.
Hai ông cháu không ai lên tiếng.
“Ông nội, Chi Chi còn nhỏ, nếu như lỡ làm chuyện gì khiến ông không vui, ông cũng đừng nên chấp nhặt với em ấy. Sàn nhà cứng như thế, quỳ lâu đầu gối sẽ tê mất. Ông cho em ấy đứng lên trước đã, có được không ạ?”
Hoàng Minh Dạ cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng lại có thể đoán chắc là Hoàng Yến Chi không làm sai, bằng không Hoàng lão gia không thể phạt Hoàng Yến Chi như thế.
“Là ông không cho nó đứng lên à? Chính nó không muốn đứng ấy.” Cuối cùng Hoàng lão gia cũng lên tiếng, nhưng giọng nói có phần hổn hển.
“Chi Chi, xin lỗi ông nội đi.”
Hoàng Yến Chi vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933635/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.