Từ sau hôm bị Hoàng lão thái vạch trần, Hoàng Hi Lan đã đàng hoàng hơn nhiều. Tuy rằng mỗi ngày vẫn đến thăm hỏi Hoàng lão thái, nhưng cũng không nán lại lâu, thường chỉ nói mấy câu liền đi. Hoàng lão thái cũng không để ý.
Hoàng Yến Chi vẫn ở bên cạnh Hoàng lão thái, trò chuyện với bà mỗi ngày như trước, hoặc đôi khi chỉ cầm một quyển sách mà bà thích, ngồi ở bên cạnh đọc cho bà nghe.
Thế nhưng Hoàng Yến Chi lại nhận ra bà nội thường nhìn cô với ánh mắt đượm vẻ u sầu.
“Chi Chi, chỉ e bà nội không thể đợi được đến ngày cháu kết hôn sinh con rồi.” Ngày hôm đó, Hoàng Yến Chi định đọc sách cho Hoàng lão thái nghe, thì bà lại nắm tay cô nói như vậy.
Hoàng Yến Chi nở nụ cười nhạt, đáp: “Bà nội, bà nói gở gì vậy, trước đây, lúc vào chùa thắp hương chẳng phải chúng ta đã coi số mạng một lần rồi sao? Đại sư đã nói kiếp này bà nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi, sống được đến hết tuổi thọ còn gì.”
Hoàng lão thái cười nói: “Lời của lão hòa thượng già lừa đảo mà cháu cũng tin à.”
“Cháu cảm thấy hòa thượng già kia không lừa cháu đâu, bà nội của cháu chắc chắn sẽ sống lâu trăm tuổi.”
Hoàng lão thái mỉm cười, vỗ mu bàn tay của Hoàng Yến Chi: “Cháu ấy à, chỉ biết dỗ cho bà vui thôi. Nhưng Chi Chi à, sức khỏe bà không thể kiên trì đến ngày sống lâu trăm tuổi được. Đời này bà không có nguyện vọng nào khác, chỉ hy vọng Chi Chi của bà gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933634/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.