Người đang ngồi ở thư phòng mười ngón tay nhịp nhàng trên bàn phím, đôi mắt chim ưng chăm chú nhìn vào màn hình máy tính.
Bầu không khí yên tĩnh chỉ có tiếng va chạm bàn phím của người đàn ông.
Cốc… cốc
Tiếng va chạm ngón tay và cánh cửa phá tan bầu không khí lãnh đạm.
Lục Hạo Vũ không ngẩng đầu lên chỉ chậm rãi nói: “Chuyện gì?”
Tân Quý mở cánh cửa, đi vào cung kính: “Lão đại, người Nam Phong náo loạn quán bar.”
Hạo Vũ nhíu mày.
Việc này cũng phải báo cáo sao?
“Cậu không biết xử lí?” Hạo Vũ chạm rãi ngước nhìn Tân Quý, đôi mắt anh hiện rõ lạnh lùng.
“Trong quán có Tân Kỳ và Đường Tuệ Lâm nữa thưa lão đại.”
Anh vẫn một gương mặt không chuyển đổi, tiếp tục nhìn về màn hình, mười ngón tay tiếp tục nhịp nhàng trên bàn phím, cất lời: “Vậy thì về ngủ đi, không cần nhúng tay vào.”
Có Tân Kỳ rồi thì có cần phải làm ra cái bộ dạng như vậy không? Nay có thêm cả vệ sĩ họ Đường kia.
Người Nam Phong thì sao?
****
Người đàn ông thấy bóng dáng Tân Kỳ dần khuất, đôi môi cong lên thanh nụ cười, là cười nhưng có chút nguy hiểm. Vẫy tay ra hiệu cho đàn em, còn hắn chỉ ung dung ngồi xem kịch hay.
Tuệ Lâm đưa ly rượu đỏ uống một hơi, đôi môi đỏ của thiếu nữ cong lên phấn khích.
Rượu cũng khác ở Nam Sơn.
Thành phố B này tuyệt quá, muốn ở đây mãi.
Đoàng…
Tiếng súng vang lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-noi-anh/2822514/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.