Cuộc gọi thoại dài gần hai mươi phút, chỉ toàn tiếng trách móc của An Nhiên, Tuệ Lâm cười khổ.
Vì bây giờ chỉ mới bảy giờ tối nên cô hẹn An Nhiên ra quán bar, ngắt điện thoại, Tuệ Lâm hí hửng phi xuống giường.
Mặc lên người bộ váy bodi đen, không ngắn lắm, cô bước ra khỏi phòng.
Tuy giữa hai bên chân còn chút đau, nhưng không đến nổi không đi được.
Nhân cơ hội An Nhiên đang ở đây người đàn ông kia không có nhà, cô sẽ theo An Nhiên về lại Nam Sơn, rời khỏi người đàn ông này.
Biết là Lục Hạo Vũ không có ở nhà, nhưng Tuệ Lâm vẫn phải cảnh giác, đúng như cô nghĩ, có người đang ngồi ở sofa.
“Tuệ Lâm, đi đâu?” Tân Quý không nhìn cô, trầm giọng hỏi.
“Tôi đi gặp bạn. Không phải anh đang ở Nam Sơn sao?” Tuệ Lâm muốn biết sao người này đang ngồi ở đây, Hạo Vũ nói hắn về Nam Sơn từ hai tuần trước rồi cơ mà.
“Ừm, lão đại gọi tôi về. Cô đi đâu? Tôi đưa đi.” Hắn lúc này mới nhìn lên Tuệ Lâm.
“Không cần, An Nhiên sẽ đến rước tôi.”
Tuệ Lâm vốn không cần người đưa đi, mà đặc biệt là thuộc hạ của Lục Hạo Vũ.
“An Nhiên?” Tân Quý nhíu mày.
Hắn chưa từng nghe qua tên người này.
“Là bạn thân từ nhỏ của tôi. Anh không cần lo.”
“Nhưng tôi vẫn phải đưa cô đi, đây là lệnh của lão đại.”
“Tôi nói không cần.” Cô cau mày, liếc hắn, chân bước thẳng ra cửa.
Mẹ nó, lì lợm đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-noi-anh/2822492/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.