Hắn đeo chiếc mặt nạ che đi nữa gương mặt trên, trên tay còn đeo chiếc nhẫn chim ưng, miệng giương lên đường cong tuyệt hảo, hắn phất tay cho thuộc hạ lui lại.
Thuộc hạ của anh trên sáu chiếc xe nhanh chóng ập xuống, Tuệ Lâm há hốc nhìn, chắc tầm phải hơn ba mươi người, ai nấy đều mặc đồ đen, trên tay đều cầm khẩu súng lục, chỉa về phía tên cầm đầu bên kia.
Con ngươi nhìn qua gương xe, đôi mi mày giãn ra, Hạo Vũ nhếch môi hạ lệnh. "Mở cửa xe."
Trên chiếc xe cadilac anh bước xuống, chân nhấc tiến đến đến đối phương chỉ cách vài mét.
Tân Kỳ, Tân Quý thấy anh bước xuống cũng mở cửa xe đi theo sau, hơn ba mươi thuộc hạ thấy lão đại cũng đồng tiến lại gần, anh đưa tay tỏ ý dừng lại.
Hai thân hình cao lớn nhanh chóng đứng song song với nhau, không khí bao trùm khí lạnh đến ngạt người.
"Richard, ba tháng không gặp, anh vẫn còn sống rất tốt đó chứ." Người đàn ông che nữa gương mặt đột nhiên lên tiếng, giọng nói lạnh lùng, cao ngạo, mang một vẻ khó gần.
Câu hỏi thăm, nhưng nghe ra thì ai cũng hiểu được ý tứ trong câu nói đó.
Ý nói ba tháng không gặp, hắn tưởng anh đã chết rồi.
"Drake, chỉ ba tháng không gặp, anh nhớ tôi đến nổi chào đón tôi một màn đặc sắc như vậy?" Hạo Vũ nhếch môi, giọng lộ rõ khinh bỉ.
"Cũng không đặc sắc mấy, anh vui là được." Drake cười lớn, giọng cười giống hệt ma quỷ.
Người đàn ông tên Richard
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-noi-anh/2822429/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.