Hứa Trạch về đến nhà, tắm rửa xong xuôi nằm lên giường, anh nhìn chằm chằm vào bức ảnh trên điện thoại. Bộ váy ngủ hai dây đó là anh chọn cho cô, nhưng vẫn chưa có cơ hội được nhìn cô mặc. Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là do cô không cho nhìn.
Buổi tối khi đi ngủ, trong đầu anh ngập tràn tấm ảnh đó của cô, chỉ nghĩ đến việc xé bỏ lớp quần áo đó trên người cô.
“Ngủ chưa?” Hứa Trạch gửi một tin nhắn qua.
“Chưa.” Giản Ninh nhanh chóng trả lời lại.
“Bức ảnh đẹp quá.” Anh đáp lại, kèm theo là một biểu tượng mặt cười háo sắc.
“Cảm ơn.” Giản Ninh trả lời lại.
“Anh nhớ em rồi.” Hứa Trạch gửi đến tin nhắn thoại. Chưa đợi Giản Ninh trả lời, lại một tin nhắn âm thanh khác được gửi tới: “Anh muốn nghe giọng em.”
“Ừm, anh muốn nghe gì nào?” Giản Ninh nhanh chóng hoàn thành tâm nguyện trong ngày sinh nhật của anh, nên gửi lại tin nhắn âm thanh.
“Muốn nghe giọng nói của em, nói gì cũng được.” Hứa Trạch đáp.
“Giá trị cốt lõi xã hội chủ nghĩa là cốt lõi của hệ giá trị cốt lõi xã hội chủ nghĩa …” Giản Ninh đọc một đoạn trong sách chính trị.
“Không muốn nghe cái này.” Hứa Trạch mở tấm ảnh mà Giản Ninh gửi cho anh ra xem, nhẹ nhàng nói: “Anh muốn nghe tiếng ấy ấy của em.”
“Tiếng ấy ấy là cái gì?” Giản Ninh nghi ngờ hỏi.
“Âm thanh của em khi mà anh hôn em.” Hứa Trạch không biết xấu hổ, nói.
Anh muốn nghe tiếng thì thầm yếu ớt của cô, mềm mại như không còn sức lực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-nho-nho/1057028/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.