Giang Tầm đứng ngồi không yên, lát nữa ở trong phòng tiệc thế nào cũng không tránh khỏi phải chạm mặt anh.
Hơn nữa cô cũng không mặc chiếc váy dự tiệc cao cấp kia, nếu bị Phó Dĩ Hành phát hiện…
Không phải, đây không phải là vấn đề.
Vấn đề là tại sao anh lại đến đây?
Không được, không thể ngồi chờ chết được.
Giang Tầm vội vàng cầm điện thoại di động lên, gửi tin nhắn cho Phó Dĩ Hành.
Giang Tầm:【Anh đang ở đâu?】
Giang Tầm:【Khi nào anh mới từ nước M về?】
Nhưng sau khi tin nhắn được gửi đi, mãi vẫn không thấy anh trả lời.
Cô nhìn chằm chằm đồng hồ trên màn hình điện thoại di động, nhìn những con số đang dần dần thay đổi, tâm trạng của cô càng thêm gấp gáp.
Khoảng chừng mười phút sau, bên ngoài vang lên tiếng bước chân, Giang Lăng cuối cùng cũng trở lại phòng trang điểm.
Nhìn thấy chị ấy đi vào, Giang Tâm lập tức đứng lên.
“Chị, sao rồi?” Cô hỏi dò: “Anh ta… Phó Dĩ Hành có nói gì với chị không?”
Giang Lăng đóng cửa lại, quay đầu nhìn cô: “Cũng không có gì, chỉ nói khách sáo vài câu thôi.”
Chị ấy nhạy cảm nhận ra Giang Tầm có điều gì không ổn, nên nghi ngờ hỏi: “Tầm Tầm, sao tự nhiên em lại để ý đến Phó Dĩ Hành vậy?”
Giang Tầm khẽ cúi đầu, cố che giấu sự chột dạ trong lòng: “Thật ra gần đây công ty của bọn em phải cung cấp dịch vụ lên kế hoạch cho tập đoàn Quân Trạch. Vừa rồi nghe chị nói đến đánh giá của Phó Dĩ Hành, em sợ rằng sau này ở trong công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-em-trao/1078113/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.