Liễu Dung Nghiên nghiêng người né tránh anh, dường như rất không thích và khó chịu bởi hành động của anh.
Phó Liên Ngạo không nghĩ đến cô sẽ phản ứng mạnh như vậy, thoáng chốc cảm xúc trong đáy mắt cuộn trào như cơn bão. Anh bắt lấy cổ tay của cô, cổ tay thật sự rất nhỏ, tựa như có thể mặc anh bẻ gãy bất kỳ lúc nào.
Cô gái nhỏ sợ hãi nhìn anh, đôi mắt đen nhánh kia đột nhiên sáng rực như loài hổ đang săn con mồi.
Muốn giữ cô nhưng lại sợ làm cô đau, cuối cùng anh vẫn buông lỏng tay. Anh cẩn thận quan sát cổ tay đỏ ửng một mảng của cô, cúi đầu xoa xoa chỗ đó. Dáng vẻ thật sự nghiêm túc.
Phó Liên Ngạo hết xoa lại thổi, sau đó anh đặt tay cô lên mặt mình, giọng điệu lộ ra sự tủi thân và buồn bã: "Vợ ơi, anh xin lỗi! Anh không cố ý làm em đau."
Liễu Dung Nghiên vừa xót vừa muốn cười, không ngờ được người đàn ông lạnh lùng trong mắt tất cả mọi người lại có bộ dạng thế này. Cô thở dài một hơi, nói với anh: "Không sao ạ, là do em phản ứng thái quá. Anh đừng xin lỗi."
Đầu thu khi trời mát mẻ, cô gái nhỏ dỗ dành người đàn ông trưởng thành một cách nhẫn nại và kiên trì.
Gió thu mát mẻ, dễ chịu, mang mùi hương ngọt lành của thiên nhiên, cô gái nhỏ của anh phảng phất loại khí chất dịu dàng khiến lòng người đắm đuối. Phó Liên Ngạo vẫn không biết điểm dừng, muốn trêu chọc cô, muốn đòi hỏi nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-den-nghien/2545101/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.